Page 70 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 70
- Hèn gì… cháu về nhà và kể lại câu chuyện mong gia
- Dạ thưa cô xong rồi. đình thứ lỗi và thông cảm cho tôi. Cùng lúc
- Bao nhiêu tiền cho tôi xin gởi… đó có giọng cười của cô gái trong nhà…
- Hôm nào cho con được ngồi xe xích lô để
Ngày qua ngày, cô gái đó thỉnh thoảng ghé nếm mùi như thế nào?
qua nhờ tôi sửa cái thắng, lúc thì dây sên bị Tưởng rằng cô bé ấy nói chơi, không ngờ sau
tuột. Câu chuyện tình của tôi bắt đầu với cô vài hôm tôi được hân hạnh chở nàng mỗi
gái đó khi hai người tỏ ra cởi mở tìm hiểu ngày khi đi dạy.
được nhau. Đoạn kết câu chuyện chúng tôi - Cháu nhìn tướng Chú không phải là dân đạp
nên vợ thành chồng. cuộc đời vẫn còn những xích lô rành nghề.
tấm lòng nhân hậu, tình yêu không giả dối, - Nghề bất dĩ mà cô.
chấp nhận đến bên nhau dù biết rằng người - Trước đây Chú làm nghề gì?
yêu, người chồng là kẻ chiến bại, người tù cải - Đừng gọi tôi bằng Chú, tôi sẽ kể cho Cô
tạo, tương lai thì vô nghe.
định… Từ Chú chuyển qua Anh đã kết nối chuyện
tình của hai chúng tôi. Cám ơn cô giáo dễ
2/2. thương đã chấp nhận và chia sẽ cuộc đời mình
với người tù bị xã hội ruồng bỏ.
Khi tôi hưởng đủ 6
năm 3 tháng cho 2/3.
bài học trở thành
công dân của một Biên Hòa-Dốc Sỏi-Lò Than là những địa danh
nước xã hội chủ mà những chàng trai hùng quậy trời khuấy
nghĩa cộng sản. nước đều biết tiếng. Tôi rời khỏi trại tù sau
hơn 6 năm đi Học Tập trở thành công dân tốt
Ngày trở về tôi không biết làm nghề để kiếm dưới chế độ xã hội chủ nghĩa.
sống nuôi bản thân mình. Nhớ lại những ngày
xưa thân ái: bộ đồ bay oai hùng, súng vắt Thân hình thì hơi nhỏ con, ốm yếu. Thế mà
ngang lưng, hào hoa bay bướm của anh chàng mỗi ngày tôi phải hành nghề đạp xe ba gác
Pilot F5E… đạp. Nhiều khi lên những cái dốc ứ hự, nhễ
- Chú… chú…kềm xe lại coi chừng lật… nhại mồ hôi nhưng cũng ráng hát bài “Đường
Trong lúc vừa lái Xô-Xích-Le chở khách vừa lên dốc đá… “của Hàn Mạc Tử cho đỡ buồn
suy nghĩ miên man, thình lình người khách và quên cái nóng nung người nơi xứ bưởi.
bảo tôi dừng cho xuống. Tôi kéo cần thắng, Một hôm có cô nàng nhờ tôi chở một số vật
nhảy xuống để ra phía trước, xe bị nhổng đầu, liệu cát, xi măng, gạch đá…
đuôi xe quất vào người đau điếng. Rất mau
người khách bước ra khỏi xe an toàn, còn tôi
thì gục xuống ôm ngang lưng, nước mắt trào
ra…
Sau một thời gian hơi thành thạo, tôi lãnh
được mối đưa học sinh đi và về mỗi ngày. Có
lần đạp xe lên dốc cầu cầu Bông Đa-Kao, vì
bụng đói, tôi hoa mắt để xe tụt dốc, lần đó
làm hai cháu bị trầy xướt nhẹ. Tôi đưa hai
068