Page 68 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 68

hai con thêm người Mẹ chồng, phải vượt qua       Ngày cưới của chúng tôi rất đơn giản không
               tất  cả  nuôi  sống  gia  đình  và  dành  dụm  chắt   có một  tấm  hình kỷ  niệm.  Từ  buổi  sáng gia
               chiu để đi thăm chồng…                           đình  hai  họ  ngóng  trông  anh,  thời  gian  trôi
               Trải qua những chặng đường gian khổ, từng        qua tôi sống trong n i lo âu hồi hộp…
               là vợ lính, vợ tù, vẫn một lòng trọn vẹn thủy
               chung. Sau hơn 5 năm anh được trở về sum         Ngày hợp hôn tôi mặc đồ hành quân
               hợp với gia đình, vợ con.                        Bùn lầy khô bết đôi giày chiến sĩ
                                                                Tôi mới từ xa nơi đơn vị về
               Tôi hồi tưởng và kể lại cho các bạn nghe đọan    ……………
               đường của những người vợ LÍNH. Dù sao đi         Nàng cười vui bên anh chàng kỳ khôi
               nữa gia đình tôi vẫn còn may mắn đến sống ở      Thời loạn ly mấy ai mặc áo cưới…
               bến  bờ  Tự  Do,  nhớ  và  thương  những  chiến     Thế đấy, cuộc tình chúng tôi rất ngắn ngủi và
               hữu của chồng mình, người ở lại Charlie, đại     tiến tới hôn nhân.
               lộ  kinh  hoàng,  An  Lộc  máu  và  nước  mắt.
               Những người bạn thương phế binh VNCH             Từng đêm nhìn những ánh mắt hỏa châu tôi
               còn ở lại nơi quê nhà lầm than đói khổ…”         đã  không  ngủ,  trằn  trọc  từng  đêm,  cầu  Trời
                                                                khấn Phật cho chồng tôi và những người lính
                                                                tai qua nạn khỏi trước lằn tên, mũi đạn.

                                                                Ngày  30-4-75,  ngày  đại  tang  cho  người  dân
                                                                miền Nam.  Như bao nhiêu người lính khác,
                                                                anh cũng phải chịu cảnh tù đày nơi rừng sâu
                                                                nước độc.

                                                                Hơn 5 năm trong trại tù của CS đã thử thách
                                                                lòng dạ sắt son, chung thủy của người vợ Sĩ
                                                                Quan, người vợ của người TÙ không bản án.
               1/2.
                                                                Bao nhiêu lần đến trại tù thăm anh, bao nhiêu
               Là  người  vợ  lính  Địa  Phương  Quân,  tôi  đã   lần  chân  rướm  máu,  vai  đau  vì  gồng  gánh,
               từng chia sẻ với chồng và những người lính       chưa kể phải ngủ bờ, ngủ bụi, bị lừa gạt, mất
               hiền hòa chất phác nơi tiền đồn heo hút…         cắp của cải. Gian khổ chị em tôi vẫn vượt qua
                                                                được,  vẫn  đối  đầu  trước  những  cặp  mắt  cú
               “  Ngày  ấy  tôi  và  anh  quen  nhau  khi  đơn  vị   dọa, thèm khát của bọn địa phương…
               anh  về  nghỉ  dưỡng  quân  tại  tỉnh  lỵ.  Hằng
               ngày  anh  thường  ra  quán  bi-da  tôi  để  tìm   Nhưng…có  một  lần  được  thăm  nuôi  ở  lại
               kiếm  những  anh  chàng  ba  gai  bỏ  gác.  Thế   đêm, tôi đã làm tổn thương chồng tôi vì lý trí
               mà… khi gặp tôi rồi… anh cũng bỏ gác…            đã thắng được con tim: tôi đã ngăn cản, chận
               Là con gái quê đồng chua nước mặn, không         đứng những giây phút vợ chồng được ở bên
               có những mơ ước cao sang, sống nơi tỉnh lỵ       nhau sau những ngày xa cách. Không biết lúc
               với nghề may vá. Bắt gặp ánh mắt nhìn đầu        ấy  chồng  tôi  có  hiểu  được  tâm  trạng,  hoàn
               tiên của anh chàng Chuẩn Úy sữa, những lời       cảnh của tôi bên ngoài xã hội.
               tán gái ngu ngơ mà rung động. Tôi đã thương
               anh vì tấm lòng chân thành, có sao nói vậy,      Giờ nầy tôi ngồi kể lại cho các bạn nghe câu
               không văn chương kiểu cách.                      chuyện đó mà tôi vẫn còn rơi nước mắt…”


                  066
   63   64   65   66   67   68   69   70   71   72   73