Page 90 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 90
Họ chỉ biết nhận lệnh rồi xung phong vào buông súng, bỏ cuộc chứ chưa giải ngũ, nên
mục tiêu, hay thận trọng dò dẫm từng bước cuộc chiến đấu chống phỉ quyền tại hải
dẫn đường cho đơn vị lúc xâm nhập vào ngoại vẫn còn tiếp diễn qua một hình thức
vùng đất địch. Họ hãnh diện vì màu cờ, khác, đa dạng hơn và mang tính chất "hiện
hiên ngang cho sắc áo. Mặc dù có lúc họ rất đại" hơn bởi lẽ:
ba gai, phá phách, thậm chí kiêu binh cũng
có. Nhưng đó chỉ là hiện tượng! Trong bản "...Mặt trận ngày nay không thép súng.
chất của một quân nhân, họ đều là những Giáo gươm đâu phải chỉ trên tay?!..."
người lính khép mình vào kỷ luật của Quân
Đội. Họ, dù là tình nguyện hay thi hành Cuộc hành trình dấn thân lại tiếp tục trên
quân dịch, đều cùng chung một mục đích đất lạ quê người và từ trên... bàn phím!
chống Cộng Sản xâm lược. Nói một cách Cánh thiên di lần lượt gom đàn để tạo nên
đơn giản và bình dân hơn, là họ đi...đánh một khí thế mới tại hải ngoại. Nhưng khí
giặc! Buồn thay! Do sự sắp xếp của ván cờ thế ban đầu tưởng chừng như có thể dời
thời cuộc, giặc trở thành chủ nhân mới của sơn, lấp biển đó đã dần dà mất đi cường độ.
phần đất tự do ở Miền Nam. Người Lính Nạn "sứ quân", bè phái, cũng như sự thiếu
không cam tâm nhưng đành buông súng rồi tổ chức là những nguyên nhân chính của sự
tức tưởi tan hàng, chấp nhận làm kẻ bại rạn nứt trong cộng đồng hải ngoại.
trận. Đến lúc này, tôi mới thấm thía câu
"nạn nhân kiêm chứng nhân của thời cuộc". Không có lãnh tụ chân chính, đủ uy tín và
đức độ, để tập hợp lực lượng đấu tranh
Quả thật Quân và Dân miền Nam đều là thành một khối đồng nhứt. Ngoài ra, đã có
nạn nhân của một sự phản bội trắng trợn, do không ít những gương mặt nổi bật trên
"bàn tay lông lá" trực tiếp đạo diễn, đồng chính trường và trong Quân Lực Việt Nam
thời mọi người cũng là chứng nhân của một Cộng Hòa đã âm thầm mang nỗi đau vong
cuộc đổi đời đầy máu và nước mắt. Nước quốc xuống tuyền đài. Sự im lặng của họ là
mất thì nhà tan! Kẻ thắng trận vênh váo một hành động quả cảm của kẻ sĩ lúc tàn
huênh hoang. Người thua cuộc ngậm hờn cuộc khi chấp nhận lời chỉ trích, thậm chí
qua ải. Họ chiến đấu chỉ để tự vệ, còn không màng đến sự phỉ báng của những kẻ
những kẻ xâm lăng thì đầy "hận thù trong cuồng ngạo lợi dụng lúc giậu đỗ nên bìm
dòng máu". Người Lính Việt Nam Cộng leo. Họ - những bậc trưởng thượng và các
Hòa bị ngược đãi về mọi mặt. Kể cả người cấp lãnh đạo - đã không hề lên tiếng trước
đã chết cũng không được yên thân. công luận để đổ thừa cho bất cứ ai khác đã
làm mất nước, mặc dù trên thực tế, ai cũng
Sau hơn 40 năm, sự thù hận vẫn còn vì bạo biết là Việt Nam Cộng Hòa đã bị bạn "đồng
quyền cộng sản luôn luôn tìm cách áp bức, minh" bán đứng cho khối Cộng Sản quốc
ngăn chặn và phá hoại bất cứ hành động tế. Sự hưng phấn của ngày nào đã lụi tàn
nào có tính cách nhắc nhở hay vinh danh
chánh thể của miền Nam qua hình ảnh của
lá cờ Vàng và người Lính Quân Lực Việt
Nam Cộng Hòa.
Ngay sau khi miền Nam rơi vào tay Cộng
Sản cho đến tận ngày nay, hàng triệu người
rời bỏ quê hương bằng mọi cách. Chiến
tranh không còn, nhưng người Lính chỉ
088