Page 73 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 73

Sáng 29 tháng Tư, tôi chở Hoàng Thái đến           thăng  một  cánh  quạt  (UH-1B)  hay  hai
               một  biệt  thự  ở  Quận  1  để  cùng  với    các   cánh quạt (Chinook) ào ạt bay đến các địa
               bạn  trong  nhóm  phiên  dịch  nhận  sự            điểm bốc người tỵ nạn.  Riêng tại TĐS Mỹ,
               hướng dẫn của người cố vấn Mỹ.  Tôi và             chúng tôi nghe tiếng ầm ầm của động cơ
               vài  người  thân  của  các  bạn  nàng  đứng        và  cánh  quạt  từ  các  máy  bay  trực  thăng
               ngoài đường chờ đợi.                               đang lên xuống bên trong khuôn viên tòa
                                                                  nhà.    Hai  gia  đình  chúng  tôi  chỉ  có  thể
               Sau đó, theo chỉ dẫn của người cố vấn qua          đứng ở vòng ngoài chờ tin tức từ người cố
               Walkie-Talkie  với  anh  trưởng  toán,  cả         vấn; không biết bằng cách nào ông ta đã
               đoàn cùng nhau lần lượt chạy đến các địa           lọt vào được bên trong nhưng không thể
               điểm di tản cho nhân viên TĐS.  Ở ngoài            yêu  cầu  lính  gác  (Thủy  Quân  Lục  Chiến
               đường,  dân  chúng  tay  xách  nách  mang,         Mỹ) mở cửa cho toán nhân viên của ông
               chạy  ngược  chạy  xuôi,  hốt  hoảng  trước        và gia đình họ vào.  Chúng tôi cũng hiểu là
               viễn ảnh đen tối của một thành phố trong           trong hoàn cảnh này nếu cánh cổng được
               cơn  hấp  hối.    Chúng  tôi  đã  nghe  thấy       mở  ra  thì  sẽ  có  tình  trạng  giẫm  đạp  lên
               những  tràng  đạn  súng  nhỏ  trong  thành         nhau mà chết trước khi đến được nơi an

               phố và những tiếng nổ lớn của bom, đạn             toàn!    Lúc  này  tôi  bắt  đầu  thấy  hoang
               súng hạng nặng từ ngoại ô vọng về.  Mọi            mang và thất vọng; chẳng lẽ kế hoạch di
               người  đang  cố  gắng  tìm  kiếm  cho  mình        tản của một cường quốc cho các cộng tác
               một cơ hội để sống sót. Thật là xót xa cho         viên  làm  việc  đến  phút  chót  lại  như  thế
               thân  phận  người  dân  miền  Nam  yêu  Tự         này sao?  Sau gần một tiếng đồng hồ liên
               Do!    Toán  chúng  tôi  đến  địa  điểm  nào       lạc và chờ đợi trước TĐS, chúng tôi nhận
               cũng thấy đông nghẹt người, khó lòng mà            được lời xin lỗi vì “lực bất tòng tâm” của
               lọt  vào bên trong được.    Chạy lòng vòng         người cố vấn Mỹ.  Thế là hết hy vọng!  Hai
               mãi  đến  chiều  thì  người  cố  vấn  đưa  ra      gia đình chúng tôi buồn bã rời TĐS.
               quyết  định sau cùng là hẹn  mọi  người  ở
               cổng chính TĐS, ông ta sẽ đến đó để can
               thiệp  và  đưa  mọi  người  vào.    Thế  là  hai
               đứa tôi vội chạy về nhà để cùng một ông
               anh họ đưa hai gia đình đến điểm hẹn.

               Khoảng 4, 5 giờ chiều tại phía trước TĐS
               Mỹ  trên  đường  Thống  Nhất  người  ta  bu
               đông  nghẹt  trước  cánh  cổng  sắt  đóng
               chặt.    Tiếng  kêu  gọi,  la  ó,  quát  hét  vang
               động cả một quãng đường.  Nhiều thanh
               niên cố leo lên cổng, lên tường;  dù bị lính
               gác chĩa súng và đẩy trở lại, một số người
               cũng may mắn lọt được vào trong.  Trên             Trời bắt đầu đổ mưa khi chúng tôi đi bộ
               không  phận  Sài  Gòn  thì  cả  đoàn  trực         tới  ngã ba  Mạc Đĩnh Chi và  Thống Nhất;




                                                              2023
                                                               071
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78