Page 78 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 78

“nếu cái cột đèn biết đi thì nó cũng đã            Việt rất rõ đã hỏi Hoàng Thái: “Sao bà là
               đi” nên ai có điều kiện đều tìm cách vượt          nhân viên Tòa Đại Sứ Mỹ mà còn ở lại đây
               biên dù biết là phải trả giá thật đắt, có khi      đến giờ này?”.   Vợ tôi đáp: “Các ông đã bỏ
               bằng  cả  mạng  sống  của  mình;  anh  cả  và      rơi tụi tôi!”.  Rồi nàng kể sơ lược cho anh
               chú  em  tôi  đã  thành  công  trong  hai          ta về sự kiện tại TĐS ngày ấy.  Tôi còn nhớ
               chuyến  vượt  biên  năm  1978  trước  khi          anh ta đã trợn tròn mắt và thốt lên: “Trời
               ông anh Không Quân gửi giấy bảo lãnh gia           ơi! Chậm một bước, trễ mười năm!”.
               đình.                                              Chúng tôi có chậm thật không?  Chỉ có
                                                                  “Định Mệnh” mới trả lời được câu hỏi này!
               Đến năm 1985, gia đình tôi được gặp phái
               đoàn Mỹ để phỏng vấn cho hồ sơ bảo lãnh.
               Người nhân viên Mỹ còn trẻ mà nói tiếng                   BK Nguyễn Thạch Cương




                    Hội ngộ                                              Về chốn xưa

                  Thời gian dài bao bè bạn cách xa               Năm mươi năm mới về thăm chốn cũ
                 Giờ gặp lại dâng trào niềm cảm xúc              Ngã ba xưa vẫn còn đó… Ông Đồn
                  Gặp nhau đây như phép lạ nhiệm mầu             Cầu Gia Huynh cầu Nín thở còn đây
                 Kêu tao gọi mày như thời còn trẻ                Niềm xúc cảm dâng trào trong tiềm thức
                  Tay xiết chặt bên nhau tình đồng đội
                 Mắt nhìn nhau thương thương quá bạn ơi          Nhớ những đêm cùng nhau đi ngăn giặc
                 Suốt bao năm lận đận với cuộc đời               Ra đào đường đấp mô đặt bom mìn
                                                                 Vì tụi anh là lính địa phương quân

                 Kể từ đó tháng tư năm bảy lăm                   Đêm nằm giữ đường sương ướt bờ vai
                 Tan hàng bỏ súng nước mất nhà tan               Tụi anh vui vì đời trai chinh chiến
                 Mỗi đứa một nơi hờn căm khóe mắt                Trời về khuya đồng đội cùng gian khổ
                 Năm mươi năm tóc tụi mình đã bạc                Vẫn nhớ nhiều về em gái thân thương...
                 Bạc tình đời bạc cả cuộc đời ta
                  Gặp nhau đây còn bao nhiêu lần gặp             Nay trở về cảnh cũ nhiều đổi thay
                 Cứ vui đi lo nghĩ có ích gì                     Mà tên cầu tên chợ vẫn còn đây
                                                                 Nhưng người em anh thương giờ đâu
                 Nâng ly lên tụi mình cùng uống cạn              thấy
                                                                 Có khi nào trời khiến mình gặp nhau
                  Tình đồng đội tình bất khuất bền lâu           Bao yêu thương ùa về trong nỗi nhớ
                                                                 Nhớ em hoài nhớ em mãi không thôi

                     Nguyễn Văn Hùng - Bk 324
                                                                 "Bao giờ gặp lại em lần nữa

                                                                 Ngày ấy thanh bình chắc nở hoa"
                     Chúng ta thường làm sai 2 việc:             Mà nay thì trời đã im tiếng súng

                     Đánh đổi hiện tại để giành giựt             Em vẫn còn xa dịu vợi nơi nào

                   tương lai.  Phí hoài hiện tại để tìm             Nguyễn Văn Hùng
                                lại quá khứ.                            Bk 324

                                                            2023
                                                             076
   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82   83