Page 82 - ĐSBK 2023 - KỶ NIỆM 50 NĂM
P. 82
mặn chát. Ghe cứ đi và đi, không biết đi dần, ai cũng mong rằng dù có dạt vào
về đâu, chỉ nước và nước! bất cứ đảo hoang nào còn có cơ may
Ban đêm vòm trời không trăng, chỉ thấy sống sót hơn là chết chìm trong biển cả.
sao mặt biển phẳng như tờ, cũng nhờ Phần che xung quanh buồng ngồi lái
vậy mà còn sống. Dù quá tuyệt vọng phải gỡ đi vì sợ ghe lật nên lúc gió thổi
nhưng lúc đầu không biết đói khát là gì. mạnh tài công than “Em lạnh quá!”, tôi
phải đưa cái áo cũ cho nó.
Qua mấy ngày sau tôi cảm thấy đói và Vào khoảng giữa trưa, anh tài công la
khát nhưng nước uống thì chỉ để liếm lên rằng xa xa có vùng đen: “Có thể là
môi cho đỡ khát; nước được chứa trong đảo hay đất liền bà con ơi!”.
thùng đựng xăng cũ, màu nước vàng
nhưng có còn hơn không; thức ăn trong
những ngày đó thì chỉ có vài mẩu lương
khô. Trong suốt cuộc hành trình không
gặp được những tàu buôn lớn để mong
họ cứu vớt mà chỉ gặp một ghe gỗ lớn;
tôi nhìn lên không biết có phải là hải tặc
Đảo Pulau Bidong
Thái Lan hay không mà họ lại bỏ đi
Mọi người trong ghe tươi tỉnh hẳn
luôn. Trong lúc ghe chạy, không phải
nhưng cũng phải đi mãi đến khoảng 5
chỉ chồm lên chồm xuống mà còn lắc lư
giờ chiều mới đến đất liền.
qua lại và người ngồi trong ghe thì sát
rạt như ngồi trong xe đò; đương nhiên Trên đoạn đường này chúng tôi đã thấy
là điều kiện vệ sinh không có, đáng được dàn khoan và tàu chở dầu. Ghe
thương nhất là các phụ nữ phải ngồi ủi vào đất liền, bãi cát cũng giống như ở
trên sàn ghe với nước và dầu mỡ hòa Vũng Tàu, rồi ghe lật ngang và mọi
chung. Có đêm trời đen như mực, mặt người dìu dắt nhau xuống ghe đi dọc
biển phẳng lặng, ghe cứ đi và đi còn theo hàng lau sậy khoảng 1/4 km thì
mọi người trong ghe chỉ biết cầu thấy một nhà mát lớn gần đường nên
nguyện. chúng tôi đếntụ tập ở đó.
Đến ngày thứ năm mọi người trên ghe Khoảng 15 phút, hai người cảnh sát
mệt lả và tuyệt vọng, dầu xăng đã cạn xuất hiện rồi một tiếng đồng hồ sau một
2023
080