HÃY CHO TÔI BUỒN

Dẫn nhập :
Có một số người có lẽ gần "đắc đạo" (?!) đã khuyên bảo tôi: - Bốn mươi năm rồi sao vẫn còn thù hận, buồn bã đau lòng làm gì? Chuyện mất nước đã qua rồi, quá khứ không kéo lại được thì than khóc thương nhớ mà làm gì?
Một số người khác lại bảo: - Già rồi, sao không chịu "hoà hợp hoà giải" (sic) và bỏ hết tất cả buồn phiền cho lòng thanh thản rồi về "thăm quê hương" (sic), du lịch, chụp ảnh, làm "từ thiện" (sic) và "tham quan" (sic) các nơi? Đẹp lắm, rẻ lắm và vui lắm.

Xin cám ơn các bạn!


Nhưng...
Rất mong các bạn có dịp gặp gỡ những người Arménie và bảo họ rằng: - Chuyện Thổ Nhĩ Kỳ tàn sát dân của quý ông bà đã xảy ra cả 100 năm rồi, sao còn nhớ và thù hận làm gì? Sao không quên đi cho tâm hồn nhẹ nhàng? Hãy noi gương chúng tôi đây, mới 40 năm mà đã muốn quên đi tất cả!
Hoặc gặp người Do thái và bảo họ rằng: - Bọn Nazi giết hại dân Do thái đã hơn 70 năm rồi, sao còn nhắc làm chi cho khổ, hãy quên đi cho lòng thanh thản!
Hoặc gặp người Tây Tạng lưu vong để khuyên họ quên chuyện Tàu xâm chiếm Tây Tạng từ năm 1950...
Hoặc gặp người Duy Ngô Nhĩ (Uighurs) ở Tân Cương để bảo họ hãy bỏ qua việc Tàu Cộng hoàn toàn thống trị Tân Cương từ năm 1949...
Hoặc gặp người Cuba tỵ nạn ở Miami để khuyên họ chấp nhận chế độ Cộng sản đang ngự trị trên Cuba từ năm 1959...

Chúc các bạn may mắn!


Dạo:
Người quên thì cứ việc quên,
Nhưng xin người hãy để yên tôi buồn.

Hãy Cho Tôi Buồn

Hỡi người bạn chắc gần "đắc đạo",
Cám ơn người đã bảo ban tôi,
Rằng: - Mình mất nước lâu rồi,
Sao còn thù hận, đứng ngồi đắng cay;
Rằng: - Sao chẳng khoanh tay "hoà giải",
Để trở về thoải mái vui chơi,
Của ngon, vật lạ, giá hời,
Nhởn nhơ thỏa thích, chuyện đời mặc ai;
Rằng: - Hãy bỏ ngoài tai mọi chuyện,
Về quê làm "từ thiện" một phen,
Để nghe thiên hạ ngợi khen,
May ra lại được chính quyền tuyên dương;
Rằng: - Hãy viếng quê hương "đổi mới",
Với đền thờ chói lọi nguy nga,
Những khu giải trí xa hoa,
Tha hồ chụp ảnh mang ra khoe người.
x
x x
Những lý lẽ "hợp thời trang" ấy,
Đừng phí giờ chỉ dạy riêng tôi.
Bạn ơi, hãy gắng dành hơi,
Để đi rao giảng những nơi đang "cần".
Giờ bạn hãy phát tâm Bồ tát,
Khuyên bảo người dân Arménie,
Bỏ qua chuyện Thổ Nhĩ Kỳ,
Trăm năm còn nhớ làm chi hở trời.
Xin bạn đến can người Do Thái,
Bảy mươi năm sao mãi sân si,
Hãy quên hẳn bọn Nazi,
Bao nhiêu thù oán dẹp đi một lần.
Bạn hãy nhắc giùm dân Tây Tạng,
Chuyện đã hơn hai vạn ngày rồi,
Giờ đây mọi sự đã nguôi,
Đấu tranh xuôi ngược, ngược xuôi ích gì.
Xin bạn gặp người Duy Ngô Nhĩ,
Bảo họ đừng lo nghĩ viển vông,
Tân Cương số phận đã xong,
Hãy vui sống với cùm gông giặc Tàu.
Và bạn hãy nặn đầu bóp trán,
Khuyên nhủ người tỵ nạn Cuba,
Ráng quên đi chuyện nước nhà,
Tự do dân chủ chỉ là mộng thôi.
x
x x
Mang thân phận mồ côi đất nước,
Làm sao tôi quên được mà quên,
Làm sao bịt mắt trùm mền,
Khi dân tôi vẫn triền miên đọa đày.
Quên sao được chuỗi ngày bi đát,
Khi giặc thù ào ạt vô Nam,
Để rồi cửa nát nhà tan,
Máu xương lầy đất, oán than ngập trời.
Quên sao được những người yêu nước,
Vạch âm mưu xâm lược của Tàu,
Nên đành gánh chịu thương đau,
Đêm đêm ngục tối gục đầu đếm canh.
Quên sao được dân lành đói khổ,
Trong khi bầy cán bộ đảng viên,
Thẳng tay vơ vét bạc tiền,
Ra ngoài sắm sửa liền liền cơ ngơi.
Quên sao được những người chiến sĩ,
Giữ gìn quê liên lỉ ngày đêm,
Giờ đây thân xác tật nguyền,
Vẫn còn hứng chịu liên miên đòn thù.
Quên sao được ngục tù "cải tạo",
Lò giết người tàn bạo ngụy trang.
Từ khi bị ép tan hàng,
Biết bao xương trắng rừng hoang mỏi mòn.
Quên sao được mảnh non sông Việt,
Giờ biến thành đất Chệt, thương thay!
Quê nhà nay đã sang tay,
Lối về cố quận dấu giày lạnh căm.
x
x x
Người ta cả trăm năm còn nhớ,
Mãi kiên trì nhắc nhở cháu con,
Lời thề phục quốc sắt son,
Qua bao ngày tháng vẫn còn như xưa.
Ngọn lửa Việt chỉ vừa mới tắt,
Bốn mươi năm lâu lắc gì đâu,
Mà sao nỡ vội quay đầu,
Mà sao mới chớm sang giàu đã quên.
Bạn cứ việc thản nhiên hạnh phúc,
Hưởng thụ đời sung túc ấm no.
Xin đừng nặng nhẹ nhỏ to,
Quê tôi đã mất, hãy cho tôi buồn.
x
x x
Lạnh lẽo mưa tuôn
Trên cánh buồm xa bến.
Ngậm ngùi nhớ đến
Những lời thề vượt biển năm xưa.

Trần Văn Lương
Cali, 10/2015

 

 


Thơ

Thơ cũ 2014
Thơ cũ 2013
Thơ cũ 2012
Thơ cũ từ 2011...


Kinh Giáng Sinh 2015  
Nước mắt cây Giáng Sinh  
Giáng Sinh 2015  
Mùa Giáng Sinh nơi đất khách 
Giáng Sinh nơi vùng xa
Giáng Sinh viễn xứ  

Lại thấy xuân về  
Ý Nga khai bút 
Cười đi anh !  
Thoáng chút tình xưa  
Ai "cải tạo" ai?  
Củi, gạo là đủ nấu cơm  
Anh chị em giỏi quá  
Đốn củi Nam Hà  
Xóm đạo làng tôi  
Đọng lại dấu yêu 
Nhớ về một ngày 
Tình yêu trả lại trăng sao 
Lửa phải chuyển 
Saigon vẫn chờ anh
Rang chiều
Quân nhân chưa cựu
Cũng một bài thơ
Vẫn còn dễ thương
Nặng vía
Ngày đó
Chút dư hương  
Lệ mô, mô lệ  
Đường về miền tây  
Lễ Tạ Ơn  
Kinh Tạ Ơn của một người bội bạc  
Đem đi rồi lại mang về  
Chấp nhận  
Hoa tím chiều nay  
Sao anh không về thăm Cà Mau  
Nhớ khúc quân hành  
Hãy cho tôi buồn

Bên liếp trầu xanh
Dân ca viễn xứ giao thừa  
Lùa dân vào "Rọ đại đồng"  
Mưa  
Lạ  
Giải mây trôi  
Vâng! anh trả  
Mùa tưởng niệm  
Mùa Thu lá bay 
Mưa bay trong tiếng chuông  
Ơn em
Đường về Hậu Giang  
Lá me bay vào...  
Tao chôn mày  
Nhớ mùa Thu xưa  
Người công chính sáng ngời trời Đông.
Cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm
 
Đỏ mắt thương chờ  
Qua phà Mỹ Lợi  
Viết mãi tên anh  
Chúng con vì quê hương  
Một thoáng hương xưa 
Mưa rớt ngỡ ngàng  
Giải pháp chống ngập TP HCM 
Hội trùng dương  
Những người lính khả kính 
Một thời đại rực rỡ
Tâm ý một lòng  
Hoa từ hẹn 
Cánh hoa dù  
Nhắn bạn tình xa  
Hằng Nga biến khùc 
Các anh đi  
Hái đào mơ  
Bất Khuất hội ngộ 2015  
Tình hận thiên thu  
Bước đời huyền mộng 
Năm nào cũng chẳng thờ ơ! 
Còn nhớ không em  
Ly hương mượn rượu ... tìm quên ! 
Tuổi vào thu  
Giấc yên lòng biển  
Tôi với anh  
Mùa Thu gió quyện tóc thề  
Thơ Hồ Cá Tra còn lại ...  
Trông mưa & Cali cơn nắng hạn  
Nói với thằng bạn  
Bên đời hiu quạnh
Đăng đẳng bước về
Vết nặng lòng đau
Mùa Thu đó có em
Hồ chó minh  
Tuổi muộn màng  
Tình người em gái thu về 
Sài Gòn một mảnh trời xa... 
Bờ kinh bỏ lại 
Em gái Hậu Giang 
Việt gian phản quốc 
Nhớ tình xưa  
Cám ơn tình thu  
Xin hãy trả...  
Ngụy...  
Lứa đôi  
Nhớ quá Sài Gòn ơi !  
Tự Do Dân Chủ thời nay  
Anh hùng Bất Khuất  
Noi gương Tiền Nhân  
Tuổi trẻ Việt Nam  
Xã hội chủ nghiã Phi Nhân  
Việt cộng & Việt Khang  
Thơ Nguyễn Bắc Sơn  
Viết cho người thơ
Những phi vụ cuối cùng 
Á Nghi - Thư tình  
Sóng dậy cờ tan
Quê con vùng duyên hải
Gửi anh bộ đội   
Tôi đã bị từng bị lừa từ khi vừa biết đọc  
Thơ của Hồ Cá Tra  
Tóc em trong gió  
Con đường xưa mưa bay  
Chiến lược của giặc  
Những vở kịch đời  
Bất Khuất Vì Dân vẫn một nhà...  
Thảm họa cách mạng mùa thu 
Lên núi cao  
Chiều bến phà xưa  
Cánh hoa Dù  
Chiến thắng CHI LĂNG  
Tình em vết đậm  
Áo em trắng quá  
Chờ em  
Bùi Tín và hoa xuyên tuyết  
Chuyện tình buồn  
Trong khoảnh khắc  
Em xa rồi tóc biếc  
Bất Khuất 42 năm hội ngộ  
Bài thơ hội ngộ
Sao vẫn còn mưa rơi
Nắng Houston nhớ nắng Nam Hà
Hoa lạc giữa rừng gươm
Tặng ông Trà
Hoa tím Bằng Lăng  
Thiên đường lạc lối
Rồi sẽ
Thơ viết ngày 19
Tha thiết bên nhau
Nhớ bố  
Tình yêu quê hương
Nỗi buồn tháng sáu  
Nhớ ngày Quân Lực
Tạ ơn chiến sĩ
Tại sao thơ tôi đầy tình lính?  
Cờ vàng sẽ bay  
Tay ngang 
Viết cho chồng em "Người lính VNCH"  
Ray rứt tình thâm  
Hoài Thu  
Thưa với Chúa  
Ai lau hộ tôi dòng nước mắt?  
Tình cô gái Huế  
Ray rứt tháng Ba  
Nhớ ngày tạm biệt  
Nói với bằng hữu  
Ăn cơm tù năm xưa  
Tiếng cười dòn tan
Nhớ vườn xưa
Anh không muốn ... Em ơi ! Anh không muốn ...
Gửi về quê hương
Nhớ ngày tạm biệt
Vết thời gian  
Nhớ bài vọng cổ Bạc Liêu
Mẹ hiểu lòng con
Hai mùa hè
Mẹ...
Vu Lan nhớ mẹ
Mở mắt to mà xem
Hoa tuyết
Oan khóc sông Ba
Viết cho em Ban Mê Thuột
Chân dung người lính cũ
Anh thư thời đại
Mẹ VIỆT NAM ơi !
Người và Ngợm
Vẫn bận lòng ta
Gặp Cúc tóc vàng
Dạ buồn lữ thứ
Ý thức hệ
Còn gì
Ly cafe chống cộng
Lộ rõ bộ mặt bán nước!
Người em Văn Khoa
10 thương làng cũ xóm xưa
Ngày về
Sóng sau xô sóng trước
Đà Lạt trong tôi
Người…ngợm..?!
Lục bát ngày xưa - ngày nay
Tình chiến hữu
Nỗi lòng Tây Nguyên
Phản động
Tâm lòng gửi Tết
Hương tình
Mùa Xuân diệt cộng
Tâm tình của một người cha
Của hồi môn
Một ngày cuối Đông
Giọt nước mắt cho người còn sống
Tôi đi rồi...
Tình nhớ gởi vào thơ
Mai tôi đi
Đón xuân này, nhớ xuân xưa
Tại sao ?
Hiền lành gặp chất phác
Vội
Cảm thức
ĐMCS
Thơ viết ngày sau tết
40 năm rồi...
Thơ Luân Hoán & Bích Xuân
Xuân di hận
Xuân trong nỗi nhớ
Kỷ niệm chiến thắng Đống Đa
Thơ xuân gửi chị
Ai chê mặc người
Vui buồn xuân muộn
Xuân đất khách
Ngày đầu năm
Thơ gởi em ngày Tết
Giao thừa cảm thức
Đêm xuân tự trách
Nhờ có em
5 năm nữa thôi
Những bước chân anh
Đôi lời với cựu "bộ đội" vc
Bao giờ ?
Lời gửi mùa xuân
40 mùa xuân ly hương
Nhớ đêm giao thừa
Canh chua tôm đất
Rừng lá thấp
Nhớ ngày Quân Lực
Xuân buồn
Tết nè anh
Trông "Dễ ghét " Anh ơi !!!
Thủ Đức ngày xưa
Thất ngôn gửi bạn
Vẽ xuân
Em có về thăm
Mùa xuân sẽ đến
Nỗi lòng xa xứ
Chuyện tình Kim Đông
Sao hết biết? Ai biết hết?
Tiếng rúc chim đêm
Đầu xuân kính chúc
Bến xưa ray rứt
Đêm xuân viễn xứ
Nũng nịu đầu năm
Ảo thực cảnh đời
Kỷ vật còn đây
Hùng sử Hoàng Sa
Hoàng Trường Sa
Tưởng niệm các Chiến Sĩ Hoàng Sa , Trường Sa  
Thừng mềm trói chặt
Ngọt ngào tình xuân
Chi đoàn CX 1/14 QLVNCH
Nói với anh hùng dân tộc
Trăng khuyết
Dòng sông mắt biếc
Hoàng Sa tử sĩ ai người viếng thăm?
Chút nắng còn vương