Page 46 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 46
46
gì về “biển cả”, tôi chỉ là một Sĩ Quan Bộ Binh thuần
túy, nếu bị bọn vẹm “vồ” thì cũng không có ngày ra
khỏi tù, tóc tôi bạc trắng từ lúc quyết định mua ghe để
tìm đường sống, lúc nào “đầu óc” cũng phải “tính
toán” làm sao qua mặt được tụi công an Phường,
Khóm, khoảng thời gian này, đầu năm 1980, bọn
chúng còn kiểm soát rất gắt gao, công an khu vực luôn
luôn dòm ngó theo dõi nhà dân. Nhiều người đã yêu
cầu tôi viết lại câu chuyện vượt biển tìm tự do ngay tại
Thủ Đô Saigon, lúc đầu mới đến Đức tôi không nói
với bất cứ ai, dù là bạn bè thân thiết, vì viết và kể lại
sợ ảnh hưởng đến những người cũng định làm như tôi,
phỉ quyền biết được sẽ dễ dàng “tóm” trọn ổ, nay
“phong trào” vượt biển không còn nữa, nên hôm nay
tôi sẽ kể chi tiết, nhất là cách qua mặt bọn công an cú
vọ từ lúc mua chiếc ghe, ráp máy, cho đến lúc rời
Saigon,
Đặc biệt, như đã nói ở trên, tôi chẳng có một
chút “kinh nghiệm” gì về “biển cả” nên đã ra khỏi
Vũng Tàu lại phải quay về 2 lần vì “sóng to gió lớn”,
lần đầu lược thuật ở trên, vào ngày 23 Tết, lợi dụng
dịp đón Tết, bọn Công An bận bịu với gia đình đón
Năm mới, lơ là việc tuần tra trên sông, biển, nhưng
hỡi ơi mùa Tết âm lịch hay có “gió chướng” mà dân
thành phố như tôi không hề biết. Lần thứ 2, cũng ban
ngày như lần thứ 1, bốc người công khai trên các điểm
đã ấn định, trạm cầu Tân Thuận, công an gác trên cầu,
ghe taxi bốc 6 người ngay phiá dưới, chạy đến chỗ
ghe chính đang neo trong một con rạch rậm rạp. Đến
bây giờ đã 37 năm, tôi nằm chiêm nghiệm, việc tôi
đưa được 45 người đến bến bờ tự do là do hồng phúc
mà tôi được thừa hưởng từ người mẹ hiền hậu, đạo
đức, nhất là có phép lạ trong 2 lần quay về, trời đã
sáng trưng khi từ Vũng Tàu chạy về Saigon, 7 giờ
sáng, trên ghe còn đầy đủ lương thực vì chưa ăn uống
gì cả, khẩu K54 và 2 băng đạn cùng 3 trái Xi-nhan
cũng để kín đáo trên ghe, cả 2 lần không một ai bị làm
“khó dễ” khi đổ người xuống để chờ đi lần thứ 3, phải
có người “che mắt” bọn công an mới không thấy chiếc
ghe chở đầy người tắp vào chân cầu Calmet cho người
xuống, có lẽ tôi làm chuyện “bất ngờ” nên không ai
nghĩ rằng đó là ghe vượt biên quay về. Tôi tin tưởng
một sự huyền bí đã xảy ra mà khoa học không thể nào
giải thích được, quay về lần thứ 2, ngày 08.02.1980,
đúng ngày giỗ đầu Mẹ tôi, trở về lần thứ nhất, tôi đã
quyết định “bỏ” căn nhà trong khu cư xá Công Ty Cấp
Nước (tên cũ là Saigon Thủy Cục) sợ công an khu
vực “để ý”, cả gia đình qua bên mẹ vợ tôi “ở nhờ” vì
nhà này nằm ngay mặt đường Xa Lộ Biên Hoà, ít ai
“để ý”, lúc quay về lần thứ 2, vì quá mệt mỏi, tôi đã
ngủ thiếp đi, rồi như có tiếng gọi bên tai, dậy đi, hôm
nay là giỗ đầu Từ Mẫu, tôi choàng tỉnh dậy và lấy
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3