Page 47 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 47
47
Honda chở hết vợ con về bên Hoà Hưng, nhà của hãi hùng lắm, quả đúng như vậy. Thời gian biển êm,
Bố tôi, đường Tô Hiến Thành, Quận 10, chỉ cách Bộ chắc chắn bọn tàu tuần sẽ kiểm soát gắt gao hơn,
Chỉ Huy Biệt Động Quân Trung Ương Quân Lực nên lại phải “tính toán” làm sao ra được biển an toàn
Việt Nam Công Hòa không tới 100 mét. Tôi cũng mới hy vọng sống sót được, đường sông Saigon-
nói rõ, trong tâm thức tôi, hoàn toàn không nhớ Vũng Tàu xa vời vợi, hai bên bờ chỉ toàn cây rừng
ngày giỗ của mẹ tôi, mới đây mà đã đúng một năm, âm u, chúng có 2 chiếc tàu mã lực rất mạnh, thường
người mẹ mà tôi yêu qúy nhất trở về với cát bụi, tôi xuyên chạy trên tuyến sông này để kiểm soát và làm
đã quỳ trước di ảnh của từ mẫu, khấn nguyện mẹ tiền người dân lành sống bằng nghề chuyên chở
hiền phù hộ cho gia đình nhỏ của tôi đến được bến hàng hoá từ vùng 4 về Thủ Đô, rất nhiều các rạch
bờ tự do. Con gái lớn của tôi có một bút ký ghi lại nhỏ dễ dàng cho ghe vào trốn bọn tàu tuần.
tổng thể cuộc vượt biển tìm tự do của gia đình tôi, vì Vợ con tôi và vợ Vinh lên ghe chính tại chợ
cháu không biết gì về việc tổ chức ra đi do tôi thực Thị Nghè, chạy ra neo dưới chân nhà hàng nổi Mỹ
hiện. Quý bạn nào muốn có bút ký này, tôi sẽ gởi Cảnh, cạnh bến phà Thủ Thiêm, để chờ các xuồng
đến các bạn tường. Email: lytrungtin.de@gmail.com taxi đem người đến. Trong nửa giờ là đủ số người,
thuyền nhổ neo khởi hành, trên nhà hàng và cạnh bờ
sông, người ta vẫn ăn nhậu, nói cười ồn ào, chắc
6.- QUÁ TAM BA BẬN.
chắn không ai ngờ có một chiếc ghe chở 45 người
Hai lần trước đi ban ngày, dĩ nhiên bốc xuất phát ngay nơi này để ra biển tìm tự do. Đó là
người cũng “thanh thiên bạch nhật”, lần thứ 3, quá lúc 20 giờ ngày 26.04.1980.
tam ba bận, đi ban đêm.
Lần này, tôi áp dụng chiến thuật như khi đi
Dân thành phố từ nhỏ đến khi trưởng thành, hành quân diệt Việt Cộng, Vinh và Hàn làm “khinh
không biết “sông nước” là gì, cho đến khi nhập ngũ, binh tiền sát” chạy trước cách ghe chính khoảng 1
lội suối, lội sông thì cũng có để tảo thanh Việt hải lý, bằng xuồng tam bản chạy máy đuôi tôm, loại
Cộng, nhưng kinh nghiệm đi biển thì không có tí này chạy rất nhanh, khi thấy tàu tuần lập tức quay
nào, nên 2 lần đã khuất núi Vũng Tàu mà đành phải về và báo hiệu bằng đèn Pin, 2 dài 1 ngắn là có địch,
quay về, sóng to gió lớn, dựng đứng chiếc ghe giữa ghe chính phải rẽ ngay vào con rạch nhỏ gần nhất
biển khơi, toán lái ghe toàn thanh niên, chưa hề dính để trốn chúng, nhiều lần như vậy, ghe chúng tôi mới
đến “lính tráng”, say sóng nằm gục hết trơn, chỉ còn đến được cửa biển Vũng Tàu, lúc này trời đã hừng
mình tôi “tỉnh táo” không bị say sóng, thế thì đi làm đông, không thể ra biển giờ này, phải chạy vào bãi
sao được nữa, tôi quyết định cho ghe quay về. Vì cát vàng ẩn nấp trong đó, “bãi cát vàng” là một địa
sóng đánh bung mũi ghe nên phải sửa chữa, cho danh nằm sát chân núi Vũng Tàu, cây cối khá rậm
thuyền lên “ụ” tại cầu Rạch Ông, bọc tôn và bắt bù rạp, đợi 2 giờ sáng cùng khởi hành ra biển với các
lon, chi phí hết 2 lạng vàng lá, tôi thấy dân tình ở ghe đánh cá, giờ giấc người dân ra khơi, chúng tôi
đây thật “dễ thương”, họ nhìn chiếc ghe là biết vừa đã “nắm rõ”, cả trăm chiếc thuyền đổ ra biển, ghe
“ra biển” trở về nhưng không hề “báo cáo” cho bọn chúng tôi lẫn lộn trong đó.
công an khu vực. Một tuần nằm “ụ”, ghe được “hạ
thủy”, Vinh lái thẳng về chợ Thị Nghè, sau đó đem Vừa chạy được hơn nửa tiếng, thì gặp “dàn
ghe về khu cư xá Thanh Đa neo tại đó, nghỉ ngơi đáy”, ngang với phao “số không”, Vinh cho biết
một tuần, tôi suy nghĩ và vạch ra kế hoạch đi lần phải tránh dàn đáy, coi chừng vướng vào, lưới cá
thứ 3. quấn chặt “chân vịt” thì vô phương đi được, đúng
lúc này một tầu tuần của Việt Cộng chiếu đèn pha
Trước chuyến đi lần thứ nhất, tôi chia số quét ngang ghe chúng tôi, trước đó tôi đã bắt mọi
vàng lá còn lại làm 3 phần, gởi “tứ thân phụ mẫu” người chui hết vào khoang, không được nói chuyện
giữ dùm, trường hợp chúng tôi đi thoát, thì số vàng lớn tiếng, theo sự tính toán và với tốc độ của chiếc
này để các vị sống dưỡng già, nếu bị bắt thì dùng số ghe, thì khoảng 10 giờ sáng là ra đến “hải phận quốc
vàng này “chạy” cho tôi ra tù. “Tứ thân phụ mẫu” tế”, tức đường tàu buôn, lúc đó lấy hướng Nam,
nay chỉ còn 3 vì mẹ tôi đã an nghỉ ngàn thu. chạy khoảng một ngày một đêm, bẻ hướng Đông để
Giỗ đầu mẹ tôi xong, tôi cho vợ tôi ra Vũng vào bờ biển Mã Lai Á.
Tàu, gặp vị thông gia làm nghề đánh cá, hỏi xem đi Trên tấm Hải Đồ, tôi đã vẽ và viết rõ ràng
biển vào thời gian nào tốt nhất, vị thông gia cho để các người lái ghe theo đó thi hành, cũng nói thêm
biết, với cái ghe đi trên sông như vậy, thì chỉ đi vào ở đây, sau 2 lần trở về, tôi nghĩ là phải có một Sĩ
tháng 3 âm lịch tức tháng 4 dương lịch, các tháng Quan Hải Quân mới có thể đi được nên tôi đã đi tìm
khác sóng gió người Sĩ Quan này, tôi được một người quen giới
Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3