Page 72 - Ban tin sinh hoat Cu An Tu Nguy So 3
P. 72

72

                Trong  một  bài  thơ  khác  có  nhan  đề  là             Xin tặng anh, mong nhận lấy đem về
         “Tâm sự một đảng viên” ông Phan Huy đắng                       Một chút tình người bà con Nam bộ."
         cay bộc lộ rằng, sở dĩ ông theo đảng cộng sản
         là vì ông quá tin nghe theo lời bác Hồ dạy bảo:                 “Trên đường về, đất trời như sụp đổ
                                                                         Tôi thấy mình tội lỗi với Miền Nam
                “Rằng đảng ta ưu việt nhất hành tinh                     Tôi thấy mình hổ thẹn với lương tâm
                   Đường ta đi, chủ nghĩa Mac Lê nin                    Tôi đã khóc, cho mình và đất nước.”
                  Là nhân phẩm, là lương tri thời đại.”
                                                                      Tiến sĩ Lê Hiển Dương, nguyên hiệu
                Và  sở  dĩ  ông  đã  xung  phong  đi  cứu  trường Đại Học Đồng Tháp:
         Miền Nam ruột thịt  là vì ông tin vào lời tuyên
         truyền của bác Hồ và đảng Cộng Sản:                          Vào  ngày  30-04-1975,  ông  Dương  còn
                                                               là sinh viên của trường đại học sư phạm Vinh,
             “Rằng tại Miền Nam, ngụy quyền bách hại  khi  nhận  được  tìn  miền  Nam  đã  được  “giải
                   Dìm nhân dân dưới áp bức bạo tàn            phóng”, ông và các sinh viên của trường này
                   Khắp nơi nơi cảnh đói rách cơ hàn           đã hồ hỡi, phấn khởi, hò reo, ca hát và tổ chức
                Đang rên siết kêu than cần giải phóng.”  hội  họp  liên  miên  để  mừng  miền  Nam  được
                                                               giả phóng, vì tin rằng:
                Khi dự tính vào miền Nam thăm viếng                    “…  từ  đây  đồng  bào  Miền  Nam  ruột
         một người bà con họ hàng, vì tin vào lời tuyên  thịt  của  chúng  tôi  không  còn  sống  trong
         truyền  của  bác  và  đảng  là  người  dân  miền  cảnh”Ngụy  kềm  Mỹ  kẹp  nữa….  Họ  đã  được
         Nam đói khổ, nên ông đã chẳng quản đường  đảng và Bác cùng nhân dân Miền Bắc chúng
         xa diệu vợi mang theo một mớ gạo mà ông đã  tôi giải phóng.”
         phải  ,  dành  dụm  trong  nhiều  ngày  mới  có              Sau khi tốt nghiệp, ông Lê Hiển Dương
         được, để biếu người bà con đói khó:                   may  mắn  lại được Đảng và  Nhà  Nước Cộng
                                                               Sản  bố  trí  vào  miền  Nam  với  một  nhiệm  vụ
                “Chẳng quên mang theo ký gạo để dành  cao cả là:
              Biếu người bà con trong nầy túng thiếu”                 “mang  ‘ánh  sáng’  văn  hóa  vào  cho
                                                               đồng  bào  miền  Nam  ruột  thịt  bao  năm  qua
                Song khi vào tới miền Nam, ông nhận  sống  trong  u  tồi lầm  than  vì  cứ  liên  miên  bị
         ra  rằng, đời sống  của  ngươi  miền  Nam  hoàn  Ngụy kềm Mỹ kẹp chứ đâu có học hành gì?”
         toàn khác hẳn so với lời tuyên truyền láo khoét              Khi xe chạy qua cầu Hiền Lương, ông
         của bác và đảng:                                      Dương đã bắt đầu nhận ra rằng, cuộc sống của
                                                               nhân dân miền Nam không như ông tưởng và
             “Đến Sài Gòn, tưởng say men chiến thắng  hòan  toàn  không  giống  như  lời  tuyên  truyền
                     Nào ngờ đâu sụp đổ cả niềm tin            láo  khoét  của  bác  và  đảng  đã  nhồi  nhét  vào
                 Khi điêu ngoa dối trá hiện nguyên hình  đầu óc ông:
                  Trước thành phố tự do và nhân bản.”
                                                                      “Chúng tôi thực sự choáng ngợp khi xe
                Khi  đến  và  đứng  trước  nhà  người  bà  qua khỏi vùng chiến sự Quảng Trị, đến Huế,
         con, ông Phan Huy mới nhận ra rằng, mớ gạo  đến Đà Nẵng.. rồi Nha Trang, Sài Gòn rồi về
         mà  ông  nâng  niu  mang  từ  miền  Bắc  thiên  Miền  Tây,  đến  thị  trấn  Cao  Lãnh,  đâu  đâu
         đường cộng sản, với hảo ý để biếu người bà  cũng  lầu  đài  phố  xá  chứ  có  tường  đất  mái
         con miền Nam bị Mỹ Ngụy kìm kẹp đói khó là  tranh như ở thành phố Vinh chúng tôi đâu!”
         một điều điều  “lăng mạ” người bà con này:                   Khi  tới  Thị  trấn  Cao  Lãnh  để  nhận
                                                               nhiệm  sở,  ông  được  nhà  cầm  quyên  địa
                    Rồi anh nói: "Ngày mai đi cải tạo          phương “bố trí” cho ở tại khách sạn Thiên Lợi
                   Cái đồng hồ tôi cũng chẳng cần chi          và đây là cảm nhận của ông khi sống trong


                                               Bản Tin Sinh Hoạt Cư An Tư Nguy Số 3
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77