Page 104 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 104
104
Liêm Pha, ông ta đã nói điều sỉ nhục ngài, đối với những người có cùng một lý tưởng
ngài không dám đối đầu, phải cáo bệnh trong cùng một tổ chức? Tôi phải tự vấn
trong các buổi chầu, thậm chí , khi gập lương tâm, nhìn sâu vào tâm hồn mình, tìm
ngoài đường cũng phải trốn tránh. Người gập con người thật của mình để biết về chính
thường còn xấu hổ, huống chi là bậc tướng mình như Socrate đã khuyến cáo cách đây hơn
quốc. Chúng tôi xin từ biệt ngài." 2400 năm : "Connais toi toi- même!"
Trong các sinh hoạt chính tri, văn hóa, tôi
Tương Như bèn giữ lại và nói : " Các
ông đều biết Liêm tướng quân không hơn đã hành xử như thế nào? Tôi đã vì tự do, dân
chủ của Đất Nước, vì thể diện của Quốc gia,
được vua Tần. Oai như vua Tần mà Tương mà quên cái tôi của mình như họ Lạn chưa,
Như còn dám làm nhục giữa quần thần ngay hay tôi có thái độ ganh tỵ, kiêu căng của Liêm
tại nước Tần. Tương Như dẫu hèn há sợ Liêm Pha, khi nghe Tương Như được trọng thưởng?
tướng quân sao! Sở dĩ nước Tần không dám
đánh Triệu vì sợ còn có Như và Liêm tướng "Nhân vô thập toàn". Ở trên đời, không nhiều
quân. Nếu hai hổ đánh nhau, làm sao có thể thì ít, ai cũng đều mắc phải lỗi lầm cả. Điều
sống được cả. Vì sự an nguy của đất nước mà quan trọng là mình có dám nhận lỗi để thành
Tương Như phải nhịn nhục mà thôi." Mọi tâm sám hối như Liêm Pha, sau khi được Ngu
người nghe vậy, vô cùng kính phục, không Khanh khuyến dẫn không?
còn nghĩ đến chuyện bỏ đi nữa. Nếu tự cho mình là người có lòng yêu
Ngu Khanh, một biện sĩ du thuyết nổi nước, tôi đã đặt quyền lợi và danh dự của Tổ
tiếng là người hiền, nghe biết việc ấy đã đến Quốc trên quyền lợi và danh dự của mình
gập Liêm Pha. Trước hết ông ca tụng công lớn chưa; hay chỉ vì một chút hư danh, hư vị tôi
của Liêm Pha, sau đó luận về độ lượng của đã bán rẻ lương tâm, chà đạp lên danh dự và
Tương Như, rồi lựa lời khuyến dẫn Liêm Pha. thể diện Quốc gia? Tôi tham dự tổ chức này,
đoàn thể nọ là để phục vụ cho Đại nghĩa Dân
Liêm Pha như người mê chợt tỉnh, nhờ Ngu tộc; hay để thỏa mãn lòng vị kỷ, tự tôn? Điều
Khanh làm người hòa giải, cởi trần cầm roi đó tôi phải trả lời với chính lương tâm tôi, với
đến nhà Tương Như tạ tội : " Bỉ nhân hẹp hòi đồng hương của tôi; nếu là người nắm giữ
không biết tướng quốc rộng lượng khoan những chức vụ quan trọng, tôi phải trả lời với
dung." Nói xong, Liêm Pha quì ở dưới sân.
dân tộc tôi, với lịch sử và văn học sử sau này.
Tương Như vội chạy ra đỡ dậy, đáp Là người của thế hệ đàn anh, tôi có quyền tự
rằng :"Hai ta cùng thờ một chúa, cùng làm tôi hào, nhưng không thể ngụp lặn trong hào
một xã tắc, tướng quân biết lòng cho nhau là quang của quá khứ, tự mãn với những thành
may lắm rồi, còn tạ làm chi". Hai người nắm tích đã có, quên hẳn hiện tại và tương lai, để
tay nhau cùng khóc rồi vui vẻ kết bạn tâm trở thành rào cản của mọi người !
giao.
Là người trẻ, có chút kiến thức, tôi không
Về sau cả hai đều lập thêm được nhiều thể tự mãn cho mình là thức thời, coi đời bằng
công lớn, thay nhau cầm quân đánh Tề, mở nửa con ngươi. Dù tôi có kiến thức bách khoa,
rộng bờ cõi. đạt tới đỉnh cao của trí tuệ, nhưng nếu đem so
Là người Việt Nam tỵ nạn, sống lưu vong với đời cũng chỉ như một đợt sóng giữa đại
nơi hải ngoại, tôi đã làm được gì cho Dân tộc dương. Tôi cần phải khiêm tốn, học hỏi kinh
tôi!? Trong sinh hoạt cộng đồng, tôi đã có thái nghiệm trường đời của các bậc cha anh. Tôi
độ như thế nào đối với đồng hương, nhất là không thể ỷ vào mớ kiến thức chuyên ngành
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022