Page 109 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 109
109
KQ. với tôi. Các anh hăng hái nhận lời ngay - ân nước Đức mà cũng là lời dõng dạc nói với
Xin gởi lời chân thành cảm ơn các anh - Sau thế giới về thảm cảnh bỏ nước ra đi bằng
gần 4 năm vận động với biết bao khó khăn và thuyền, vạch mặt chính danh bọn tàn hung
chống đối từ nhiều phía (từ chính quyền Đức cộng sản VN là tác nhân gây nên khổ
vì chính sách bang giao với CS Việt Nam, từ hạnh….Tác phẩm điêu khắc bằng đồng bé
tòa đại sứ Việt cộng…) chúng tôi cũng đã nhỏ, giản dị nhưng trang trọng, thanh thoát
hoàn thành trọn vẹn được ý nguyện mình và chứa đầy ý nghĩa do một cô bé Việt Nam 14
tượng đài thuyền nhân đã được khánh thành tuổi thế hệ thứ hai, thứ ba của thuyền nhân
vào ngày 12.9.2009 ngay trong khuôn viên được tàu Cap Anamur cứu sống, chau chuốt
của cảng Hamburg, nơi xuất phát và trở về gói ghém tất cả lòng thành và tâm ý tạo nên
cảng mẹ Hamburg của con tàu nhân đạo CAP với những dòng chữ khắc nổi ba ngôn ngữ
ANAMUR, cũng là ngày kỷ niệm 30 năm ủy Đức-Anh-Việt trên hai trang sách mở….“
ban „Cap Anamur“ được thành lập.Tôi mời Những ngày sau đó vợ chồng tôi dẫn anh
anh Đào Vũ Anh Hùng sang tham dự. Tôi rong chơi thành phố Hamburg. Nhiều người
đón anh về nhà và đây là lần đầu tiên anh đến muốn gặp anh vì chỉ đọc văn mà chưa thấy
nước Đức xa xôi lạnh lẽo này. Nhìn anh vẫn người. Ôi thôi thì đủ chuyện, chuyện đời lính,
khỏe mạnh, nước da ngăm đen, vẫn nhanh chuyện văn chương, chuyện trước và
nhẹn hoạt bát, vẫn chút tiếu ngạo giang hồ, sau ngày 30 tháng 4, chuyện xứ người xứ ta,
nhưng lâu lâu lại lộ vẻ trầm tư và …ít nói kể cả …chuyện cấm cười. Anh bắt đầu thấm
hơn xưa. mệt! Ông phi công ngày xưa nay đã mon men
Vì là trưởng ban tổ chức lễ khánh thành gần đến cái tuổi „thất thập“, sao chịu nổi
nên tôi phải đến địa điểm sớm để sắp xếp những chén trà ly rượu suốt sáng thâu đêm,
dựng sân khấu, chăng dây, treo cờ…và hẹn mặc dù anh chỉ uống trà hay nước suối vì
trở về đón anh. Anh đòi đi theo để phụ chúng máu có đường. Biết anh thích ăn cơm Việt
tôi. Buổi lễ rất thành công với hơn 2.000 hơn cơm Tây, vợ tôi nấu phở, bún bò, bún
người Việt lẫn người Đức từ khắp nơi đổ về, thang, bánh cuốn… Món nào anh cũng bảo là
và nhiều quan chức chính quyền trung ương ngon, nhưng ngay sau đó thì luôn nói thêm
và Hamburg. Từ những cảm xúc bồi hồi rung câu: „Chị P. ở nhà vẫn nấu món này cho anh
động trong buổi lễ khánh thành đã được anh ngon lắm đấy!“. Dẫn anh ra siêu thị, vợ
tỏ bày trong một đoản văn anh viết ngay tối chồng tôi định mua vài món quà tặng anh chị,
hôm đó trong nhà tôi. Trích từng đoạn: „… anh lại nói: „Chị P. mua cái này đầy nhà anh
Tôi là người từ xa đến từ bên kia quả đất rồi!“. Hỏi anh học …“sách hiếu thảo“ nào chỉ
nhưng không hề mang cảm giác lạ lẫm với cho em học với, anh bảo. „Nói thật lòng đấy
cảnh với người trên đất nước này. Đa số chứ, làm gì có sách nào“. Chợt nhớ lại ngày
người Việt tại đây dù không thân biết nhưng vợ chồng tôi đón anh từ phi trường về nhà.
tôi vẫn thấy gần gũi, dễ dàng quen thuộc qua Anh đứng ngồi không yên, cứ đi qua đi lại
ánh mắt, nụ cười phát tỏa thứ tình gọi là tình trong phòng khách nhà tôi, miệng lẩm bẩm
nghĩa đồng bào, tình lân mẫn của người nói một mình: „Chưa đi đã nhớ! Chưa đi đã
chung một giòng máu…Tượng đài như cái nhớ!“. Tôi nheo mắt cười thầm, nhưng vợ tôi
bào thai có bao nhiêu bà mẹ nóng lòng sốt lại ngẩn người chẳng hiểu „mô tê“ nên hỏi
ruột trông mong đứa con chung cưng quý ra lại: „Anh đi đâu, anh nhớ ai?“ Anh nhìn
đời ròng rã gần bốn năm trời. Hôm nay đứa thẳng nói …như quát: „Thì nhớ vợ chứ nhớ
bé đã chào đời suông sẻ, khôi ngô đĩnh ai?“…Ghê thật!
ngộ….Đây là dấu tích lịch sử ghi chép lời tri Một hôm tôi khoe anh chiếc áo „Alpha
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022