Page 111 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 111
111
mong được thưởng thức các món ăn chị nấu. anh. Chúng tôi liên lại với anh chỉ qua điện
Nào ngờ trước đó ít ngày vợ tôi phải mổ bàn thoại hay email. Sức khỏe anh yếu dần qua
tay. Anh biết tin, gọi qua dằn lời cấm không nhiều năm chống chọi những con bệnh nan y.
cho tôi đi, phải ở nhà săn sóc vợ. Có lần anh khoe tấm hình anh ngồi xe lăn,
Những ngày bên Pháp có anh chị chân bó nẹp sắt. Thế là anh thực sự phải ngồi
N.H.M.N. đi cùng. Anh vẫn đi đứng bình xe lăn mất rồi. Lại nghe tin anh bị đột quỵ
thường với cây gậy, và chúng tôi luôn đi khi đang tập thể dục trong công viên, may mà
chậm để chờ anh. Hình như anh không quan có người cứu kịp và cứ thế vào ra nhà thương
tâm mấy với phong cảnh của thủ đô Paris mà nhiều lần. Thời gian ngắn sau bạn bè lại gởi
lại thích thú với vườn trồng nho to lớn bên hình, báo tin anh nằm liệt giường, tay giơ lên
Đức khi anh chị N.H.M.N dẫn anh đi thăm. không nổi nhưng tâm trí anh vẫn tỉnh táo với
Anh hỏi bao giờ cho anh đi Lyon thăm cụ X. đôi mắt bung lung…Cứ thế, cứ thế - sức khỏe
Thành phố Paris rộng lớn đông người, xe cộ anh suy giảm dần và rồi Chúa đã gọi anh về
chạy hỗn loạn, chúng tôi thường đi Metro cho với Người vào lúc 21:10 giờ ngày 18 tháng 2
tiện dù phải chen chúc như nêm. Tôi luôn năm 2022 tại tư gia, hưởng thọ 79 tuổi. Chúa
nhắc nhở anh mỗi khi lên Metro thì phải coi đã gọi anh về với Ngài và anh phải đành bỏ
chừng bị…móc túi. Ấy thế mà một lần vừa lại anh em, bỏ lại bạn bè. Vẫn biết con người
xuống xe, mặt anh tái mét như tàu lá, nói „Sinh, Lão, Bệnh, Tử“ là lẽ thường, nhưng
chẳng nên lời: „Anh bị móc túi rồi, chúng nó những tiếc thương của gia đình, của anh em,
lấy mất hết cả tiền bạc lúc nào không biết!“. của bạn bè chiến hữu vẫn còn đó và không
Anh bảo anh rất kỹ lưỡng, trước khi đi anh đã thể xóa nhòa.
để hết giấy tờ quan trọng ở nhà, chỉ mang Giuse Đào Bá Hùng sống một đời người
theo một ít tiền tiêu vặt và một gói tiền nhét phi công oai hùng, văn võ toàn tài, nếp sống
kỹ bên trong túi áo khoác do con cháu cụ X. bình dị, trung trực thẳng thắn, chí tình với
bên Mỹ nhờ anh mang qua cho cụ. Chúng tôi anh em bạn bè, cũng là một người chồng mẫu
ngược xuôi tìm báo cảnh sát. Mấy ông cảnh mực, một người cha khả ái theo gương Thánh
sát bên Tây ầm ầm ừ ừ cho xong chuyện. cả Giuse quan thầy của anh trong gia đình
Chúng tôi hỏi anh mất bao nhiêu, anh không Thánh Gia. Thay mặt toàn gia đình và tất cả
nói. Đề nghị chung tiền đưa lại anh, anh cũng các anh em bên Đức, xin được chia sẻ nỗi
không nhận. Anh buồn, chúng tôi cũng buồn mất mát lớn lao của chị P. và gia đình. Cám
vì phần nào đó cũng mang mặc cảm trách ơn chị đã tận tụy hy sinh những năm tháng
nhiệm đối với anh. Anh đòi về, không đi vất vả bên anh và đó là cái Phúc suốt đời mà
Lyon thăm cụ X. nữa. Tôi có việc phải về anh có được. Những giòng chữ mộc mạc này
trước, anh chị L.N.T.H. sau đó lặn lội đưa viết lên để ghi nhớ mãi những kỷ niệm gần
anh về lại Hamburg. gũi thân thương với anh và nguyện xin linh
Sau chuyền đi Paris, anh thẫn thờ, chân hồn anh chóng hưởng dung nhan Thánh
đau hơn, đi đứng khó khăn ngượng ngập hơn, Chúa.
có lẽ vì đi bộ quá nhiều. Tôi đâm hối hận, Lời cuối cùng xin gởi đến anh: VÀNG RƠI
chở anh đến thăm anh em qua nhiều mời mọc KHÔNG TIẾC, TIẾC NGƯỜI RA ĐI
cho khuây khỏa trước ngày anh về lại. Ai
cũng mến anh, nài ép mãi anh mới nhận món Nguyễn Hữu Huấn
quà đi đường anh em cùng đóng góp tặng (K.7/68 KQ/VNCH)
anh.
Ai ngờ, đây là lần hội ngộ cuối cùng với
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022