Page 95 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 95
95
Phố xá đã đi ngủ, trên đường chỉ còn những
người lính canh gác, thỉnh thoảng có chiếc xe
jeep quân cảnh đi tuần chạy ngang qua. Ðến
nơi, cả khu phố đã tắt đèn, bọn tôi bốn ông sĩ
quan trẻ đi vào như những bóng ma. Nhà hai
ông thầy giáo tối thui, cửa khóa, tôi mới xực
nhớ ra rằng hai ông bạn nhà giáo đã về ăn tết
với gia đình... Bậy thiệt! Ham vui quên hết
mọi chuyện.
Tôi ngồi bệt xuống sàn xi măng, mấy ông
bạn cũng ngồi xuống theo, hầu như tất cả đều
mì là quý lắm rồi, bọn tôi hầu như ai cũng đã thấm mệt, không ai nói một lời... Mấy nhà
trải qua những lần ôm bụng đói đi ngủ, hoặc hàng xóm ở đây đều biết tôi do mấy ông nhà
phải ăn cơm với muối. Cuộc chiến tranh dai giáo giới thiệu, nhưng bây giờ ai dám chứa
dẳng, ngày càng khốc liệt... vui được ngày nào bốn ông Biệt Ðộng Quân!
hay ngày đó. - Thôi cứ nằm đại trước cửa nhà người
Trời bắt đầu tối, vẫn còn sớm chưa đến giờ ta ngủ, rồi mai tính sau.
chiếu ciné, chui vào quán cà phê Giao ở góc - Cũng có lý! Ngủ trên sàn xi măng
phố ngồi nhâm nhi ly cà phê nghe nhạc cũng này còn dễ hơn ở trong vùng hành quân!
có lý. Quán này có mấy chị em rất xinh đẹp (Trong vùng hành quân, điạ thế đồi núi
trông coi, ai đã lên trên Kontum đều biết không bằng phẳng).
tiếng. Khi tụi tôi đến nơi, quán đã đầy người, Nói rồi, mỗi người kiếm một chỗ ngả lưng.
đủ mặt anh hùng hào kiệt, đủ sắc lính, bộ Dãy này có chừng năm căn nhà, chỗ tụi tôi
binh, điạ phương quân, thiết giáp, biệt động nằm là hành lang trước cửa, có mái hiên nên
quân, thêm mấy ông lôi hổ nữa... Nhiều ông không sơ bị mưa hay sương xuống làm ẩm
đem theo ‘cây si’ trồng bít cả lối đi, không có quần áo. Tôi nằm yên cố giỗ mình vào giấc
chỗ cho tôi trồng cây. Có điều may mắn cho ngủ. Hai ông thầy giáo chắc đang vui xuân êm
tôi là cô em gái út của mấy chị em quán -ấm bên gia đình... Còn bên gia đình tôi năm
Giao là học trò của một ông bạn thầy giáo, do nay ăn tết ra sao? Mẹ tôi thế nào cũng nhắc
đó thỉnh thoảng tôi vẫn có người hỏi thăm và nhở đến tôi, tết đến con cái trong nhà không
được quyền... ký sổ, ngoại trừ giấy hôn thú. đầy đủ, chắc mẹ tôi chẳng được vui...
Ðã lâu tôi mới được xem ciné, lại đúng vào Có tiếng nói của nhà tôi văng vẳng bên tai.
dịp tết nữa. Ngày xuân như vậy là quá đầy đủ - Anh làm gì mà thừ người ra thế kia?
cho những người lính xa nhà. Ðến khi ra khỏi Nhanh lên rồi xuống giúp em một tay!
rạp chiếu bóng, đã đến giờ giới nghiêm, loa - Bỗng dưng anh nhớ nhà, nhớ quê
phóng thanh yêu cầu đồng bào trở về nhà hương!
ngay, không được tụ họp ngoài đường. Tụi tôi - Ơ hay! Chỉ dấm dớ... em lại đấm cho
bàn với nhau đi kiếm phòng ngủ (khách sạn) mấy đấm bây giờ!
ngủ tạm qua đêm rồi sáng mai quay trở vào Nhà tôi lúc nào cũng bận rộn, tôi phải
vùng hành quân. Trên Kontum chỉ có một xuống giúp nàng một tay... Ôm điện thoại tâm
hoặc hai khách sạn, chỗ nào cũng đóng cửa im sự với mấy bà bạn của nàng!
ỉm, đập cửa cũng chẳng có ma nào thò đầu ra.
Tôi bèn dắt mấy ông nhà binh đến nhà hai Carrollton, 21-12-1999
ông giáo ở tạm qua đêm, chứ bây giờ đi đâu? vđh
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022