Page 93 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 93

93

                                                               trung phần. Tình hình năm nay nghiêm trọng
                                                               hơn mọi năm, địch quân đã đánh chiếm tỉnh
                                                               Phước Long. Các liên đoàn Biệt Ðộng Quân
                                                               được bộ Tổng Tham Mưu gửi ra tăng cường
                                                               cho Quân Ðoàn II, và lập tuyến phòng thủ trên
                                                               Kontum. Tụi tôi đang chờ đợi một trận thử lửa

                                                               với địch quân.
                                                                     Một  hôm  tôi  ra  phố  Kontum  ghé  thăm
                                                               hai người bạn thầy giáo thấy nhà cửa lạnh lẽo,
         Hàng năm gần đến ngày tết ta, tết của người           buồn tênh.
         Việt  tha  phương,  gia  đình  tôi  cũng  chuẩn  bị     -          Bạn hiền!  không chuẩn bị đón xuân
         nhộn nhịp đón xuân cũng như ai. Nói là gia
                                                                    hay sao?
         đình cho có vẻ hung hậu chứ sự thực chỉ có              -          Có gì đâu mà xuân với xiếc! Tuị tao
         hai vợ chồng. Nhà tôi, cũng như những người
                                                                    chuẩn bị về quê ăn tết!
         vợ, người mẹ Việt Nam khác, nàng chịu khó               -          Uả!  công  chức  không  phải  ở  lại
         mua xắm, trang hoàng nhà cửa cho có không                  nhiệm sở hay sao?
         khí của ngày tết. Còn phần tôi đã quá quen với          -          Bị  báo  cáo  đào  nhiệm,  nhiều  người
         nhiệm  vụ  do  nàng  giao  phó.  Nhiệm  vụ  của            vẫn đi. Tụi tao chỉ về ăn tết thôi, qua tết

         người trai thời ... bình!                                  trở lại.
              Sáng  chủ  nhật  cuối  năm,  trong  khi  nàng      -          Nhớ  nghe  không!  Biệt  Ðộng  Quân
         bận  rộn  với  công  việc  dưới  bếp.  Phải  công          còn đây, không để mất Kontum đâu. Có
         nhận  là  nàng  làm  quá  nhiều  việc...  ôm  điện         chuyện  gì  tao    chết  trước  rồi  mới  tới
         thoại  nói  chuyện  với  mấy  bà  bạn  hơn  tiếng
                                                                    phiên tụi bay!
         đồng  hồ  vẫn  chưa  dứt,  chỉ  cầu  mong  nàng         -          Thằng  này!  Hay  nói  bậy  không  sợ
         đừng  đem  chuyện  nhà  cửa,  chồng  con  ra  đi           xui.
         học lại với thiên hạ. Năm nay tôi chịu khó dậy          -          Hồi mới đi lính tao cũng sợ, bây giờ
         sớm để nàng khỏi than trách “Chồng với con                 thì...
         gì  đâu...  lười  như  hủi!  Chuyện  gì  cũng  phải        Nói thế thôi, chứ tôi đã “thủ cẳng” bỏ trong
         nói!”.                                                ba lô tấm bản đồ (1/100000) có hai thành phố
              Uống xong ly cà phê, tôi dọn dẹp lại bàn         Pleiku  và  Kontum,  trường  hợp  BÐQ  chịu
         thờ ông bà, lấy mấy tấm ảnh xuống, phủi cho           không nổi áp lực của địch, tôi sẽ dùng thuật
         hết bụi rồi lấy khăn thấm nước lau đi cho sạch        kinh không bay về Pleiku. Rồi như  chợt nhớ
         và  làm  cho  tấm  ảnh  thêm  sáng  sủa.  Nhiệm
         vụ này tôi đã quá quen thuộc từ lúc còn nhỏ,          ra, một ông bạn nói.
                                                                 -          Mấy  cô  giáo  gửi  lời  hỏi  thăm  mày!
         khi học  trò bắt đầu nghỉ  học, mẹ  tôi thường
                                                                    Có muốn nhắn gì không?
         bắt anh em tôi dọn dẹp nhà cửa để ăn tết, đứa           -          Sao  không  nhân  cơ  hội  ‘Bơm’  tao
         thì lau nhà, đứa thì đánh bóng lư đồng, v.v...             lên! Bộ muốn tao ở giá trên này hay sao?
         Ngày tết nơi quê hương trang trọng lắm chứ!             -          Có chứ! Từ từ... bây giờ mấy cô nàng
         Ôi  biết bao nhiêu  kỷ  niệm,  một  số hình  ảnh           sợ phải ở giá chứ không phải mày!
         quen  thuộc,  thân  thương  chợt  thoáng  qua              Rồi lệnh cấm quân được ban ra, quân nhân
         trong đầu tôi.                                        phải ở tại vị trí chiến đấu không được ra phố.
                Khoảng  cuối  tháng  Giêng  năm  1975,         Ðêm giao  thừa  thật  buồn,  không  một  tiếng
         đơn  vị  tôi  đang  bận  hành  quân  trong  vùng      súng bắn thay pháo, cũng không một trái hoả
         Kontum,  tỉnh  cực  bắc  trên  vùng  cao  nguyên
                                                               châu  thắp  lên  để  sưởi  ấm  lòng  chiến  sĩ.

                                              Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98