Page 96 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 96
96
Tết, sau khi nhắn lời từ giã ... Cũng hơi buồn
nhưng thực ra thân tôi lúc đó đã nhẹ đi mười
phần ... Trong cuộc đời, không có gì làm cho
tôi sợ hơn là phải lo cho đàn bà và trẻ con.
Thành phố không còn những sinh hoạt
bình thường nữa, vẻ nhộn nhịp bớt hẳn đi.
Dân Kontum một số đã di tản đến những
Vào khoảng cuối năm 1974, tôi trở ra đơn vị thành phố khác, nơi họ có bà con ruột thịt ...
sau gần một tháng nằm quâny viện Qui Nhơn họ không muốn bị vạ lây. Những người ở lại
chữa bệnh sốt rét. Lúc ngồi tâm sự với thiếu thường vì chuyện làm ăn hoặc nhiều lý do
úy Trần Thiện Danh, một người bạn rất thân khác, họ vẫn còn tin tưởng nơi binh chủng
từ những ngày cùng phục vụ trong đại đội 1, Biệt Ðộng Quân, những chiến sĩ Mũ Nâu sẽ
tiểu đoàn 95 Biệt Ðộng Quân, Danh mới về giữ vững thành phố Kontum. Trong số kẹt lại
làm ban 3 lúc tôi nằm quân y viện, cho biết có hai người bạn học cũ trước khi tôi vào quân
hiện giờ các liên đoàn BÐQ đã kéo lên trên ngũ. Hai ông bạn nhà giáo lúc đó đang ở nhà,
Kontum thay đổi vùng trách nhiệm cho các học trò phần lớn đã theo gia đình di tản,
đơn vị thuộc sư đoàn 23 Bộ Binh. Tình hình trường học vắng như chùa Bà Ðanh ... vừa
chiến trường rất căng thẳng, biết đâu "tụi chán nản vừa lo, hai ông giáo ở nhà luôn cho
nó" (Cộng Sản Bắc Việt. Ði hành quân trên được việc.
vùng cao nguyên thường dùng danh từ CSBV Hồi còn đi học, tôi thuộc type "ba-gai",
thay cho Việt Cộng) đang tính chuyện "Mần" đi lính chọn binh chủng Biệt Ðộng Quân nên
thành phố Kontum cũng như trận Mùa Hè Ðỏ tôi được đi nhiều nơi, biết nhiều thành phố,
Lửa năm 1972. điạ danh của quê hương. Hai người bạn thuộc
Hai người bạn ngồi nói chuyện trong type "Thầy yêu bạn mến", theo học ngành sư
trung tâm hành quân chưa đã, tụi tôi rủ nhau phạm rồi được bổ nhiêm lên tỉnh lẻ Kontum
qua câu lạc bộ ngồi uống bia nói chuyện tiếp. dậy học ... Tưởng sao! Vẫn gặp lại tôi, lúc
Tại đây, gặp mấy ông sĩ quan ban 2, truyền đó không còn dáng dấp thư sinh nữa, đen đủi
tin, tôi được biết thêm lúc này đơn vị đang trông phong sương hơn nhiều. Hai ông nhà
gặp khó khăn trong vấn đề tiếp vận và hỏa lực giáo coi bộ cũng "mát mặt" vì tôi, hết sợ băng
yểm trợ. Pháo binh phải hạn chế đạn dược tối cao bồi du đãng ... Biệt Ðộng Quân chỉ cần
đa, chỉ bắn yểm trợ trong trường hợp có đụng "để nhẹ" là đo đường đo đất, công tử mất dậy
độ với địch quân. Riêng ban 3 tụi tôi không con mấy ông hội đồng tỉnh, tụi tôi "làm luôn".
phải chấm các hỏa tập tiên liệu cho pháo binh Hai ông giáo có vẻ hơi ớn bọn này, hỏi tôi.
bắn quấy rối hằng đêm nữa (Ðề phòng đặc - Ê! Coi chừng tụi nó về học lại với
công bò vào ban đêm). ông già!
Càng gần đến ngày Tết, sự căng thẳng, lo - Lo gì! Tụi tao đâu có "ăn đời ở kiếp"
âu càng gia tăng. Một số cửa tiệm buôn bán như mấy ông Ðiạ (Ðiạ Phương Quân),
ngoài phố đã đóng cửa, kể cả quán cơm bình việc gì phải lấy điểm. Con nhà mất dậy...
dân mà mấy ông bạn civil của tôi thường đưa phải thế mới được.
đám Biệt Ðộng Quân đi ăn (mỗi khi ra phố tôi Thành phố nhỏ đi đâu cũng đụng nhau,
hay kéo theo một, hai người bạn). Sau Tết, tôi mấy tay anh hùng xa lộ "lạng" Honda tán gái
phải "chạy gạo" trong đơn vị rồi nhờ một quân nham nhở gặp BÐQ là kể như "rồi". Hai
nhân cho vào ba lô đem ra phố tiếp tế cho hai người còn giới thiệu mấy cô bạn đồng nghiệp,
ông nhà giáo. Mấy cô giáo đã ra đi từ trước có hôm đưa tôi đến một tiệm bán sách vở do
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022