Page 97 - Bản Tin Cư An Tư Nguy sô 6
P. 97
97
ngũ, tôi cũng chẳng biết làm gì để nuôi thân,
chắc phải kiếm vợ gấp để có người lo cho
mình!
Mỗi lần ra phố, tôi được hai ông giáo đưa
đi ăn rồi đến thăm mấy cô giáo độc thân thuê
nhà ở trọ chung với nhau ... Thật cũng lạ, mấy
cô giáo dường như tươi hơn khi có mấy ông
bạn đồng nghiệp đến chơi, các cô được
dịp trổ tài nội trợ, làm bánh, nấu chè để ngồi
tán dóc ... quên đi ngài hiệu trưởng "hắc ám",
một cô giáo trông nom. Người đẹp nói chuyện quên cả học trò! Thường tụi tôi ở chơi đến gần
"sách vở" không lại ... Ðó là bản lĩnh năm xưa giờ giới nghiêm mới ra về, đến nhà còn tiếp
lúc tôi "chưa vợ", bây giờ thì nhà tôi chê là ... tục nói chuyện cho đến khuya mới đi ngủ.
đã hết hơi mà "hót" cũng hết hay! Sáng hôm sau, trước khi chia tay trở lại vùng
Mỗi lần có dịp ra phố, tôi thường ghé hành quân, tôi còn được "ủy lạo" một gói nhỏ
thăm hai ông giáo độc thân để chuyện trò, có cà phê, thuốc lá, những thứ mà gần như ai
nghỉ ngơi. Bạn bè có vẻ lo lắng cho tôi và tình đi lính cũng đều "ghiền". Lúc đó tôi quá vô tư,
thế nói chung. Nghe tin tức về trận đánh trên cầm tỉnh bơ không biết xấu hổ mặc dầu lương
Ban Mê Thuột, mặt ông nào cũng dài ra trông nhà binh cộng thêm tiền hành quân và vài phụ
thảm hại, chỉ có tôi vẫn vô tư, đùa giỡn như cấp vớ vẩn khác, tôi có nhiều tiền hơn các vị
thường lệ "Nhầm nhò gì ba chuyện lẻ tẻ! Biệt giáo chức. Cuộc đời chinh chiến của tôi như
Ðộng Quân còn đây, tụi tao bị đổ máu mũi thì vậy kể cũng huy hoàng, cứ vài ba tuần tôi mò
thằng Cộng Sản ít ra cũng bể mặt". Ít lâu, sau ra phố một lần, sau trở thành thói quen.
khi đã mềm người trên đoạn đường dài liên Trường hợp bị kẹt không ra được, mấy ông
tỉnh lộ 7B, về đến Tuy Hòa tìm người bạn bạn cũng nhờ những quân nhân trong đơn vị
khác đang làm cho ngân hàng Việt Nam đem vào cho tôi.
Thương Tín tôi vẫn lập lại câu nói trên cho Ðầu tháng Ba năm 1975, liên đoàn 22
ông bạn này nghe. Lúc gặp nhau ở Saigon, cả Biệt Ðộng Quân được một chiếc máy bay
bọn đều lắc đầu hết ý kiến. quan sát L-19 bao vùng cho cuộc hành quân.
Trở lại chuyện Kontum, tôi lưu luyến Ðến trưa, bỗng dưng phi công L-19 báo cho
thành phố này nhất, hơn các thành phố khác trung tâm hành quân biết rằng họ được lệnh
mà mình đã có dịp đi qua. Có lẽ tại đơn vị tôi rời vùng trách nhiệm của đơn vị tôi để bay về
đi hành quân trên Kontum lâu nhất, biết bao hướng Ban Mê Thuột. Ngay sau đó trung tâm
nhiêu chiến hữu bạn bè trong đơn vị đã hy hành quân của bộ chỉ huy BÐQ Quân-Khu II
sinh xương máu, có người đã vĩnh viễn nằm báo cho biết là phe ta phát hiện một đoàn quân
lại trên những ngọn đồi vô danh trong vùng xa của địch đang chuyển quân về hướng Ban
rừng núi xung quanh thành phố Kontum. Mê Thuột, do đó chiếc L-19 được giao cho
Trong đám bạn bè nhà binh, tôi là người may nhiệm vụ khác. Mấy hôm sau, đi ăn ngoài phố
mắn nhất, đơn vị đi hành quân nơi đâu cũng với mấy ông thầy giáo, gặp mấy ông pilot trực
gặp bạn bè cũ, những người có đời sống rất thăng quen ngồi bàn bên cạnh, tôi biết thêm
êm đềm, không phải khoác áo trận, trèo đèo đoàn xe của địch bị bắn cháy tới 80 chiếc.
lội suối. Trong đám bạn học cùng lớp làm việc Tình hình càng ngày càng bết, các đơn vị
trên Kontum, có mình tôi nghề nghiệp khác Biệt Ðộng Quân được lệnh "cấm quân" để sẵn
thường không giống ai ... Trường hợp bị giải sàng chiến đấu. Thành phố buồn thiu, mấy
Bản Tin SHCATN Số 6 Ra Ngày 30/4/2022