Page 91 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 91

Chiều buồn chợt nhớ quê xưa,
                  Nhớ hàng cau thẳng, nhớ trưa nắng hè.
                  Nhớ diều anh thả bay cao,
                  Lòng hằng mơ ước bay vào trời xanh.

                  Những tờ giấy tập góp nhanh,
                  Tay anh khéo dán để thành diều mơ.
                  Anh bảo rằng chẳng làm thơ,
                  Chỉ làm diều để nhởn nhơ bầu trời.


                  “Bảy hai” ngã rẽ cuộc đời,
                  Diều kia không thả, lời thơ lạc vần.
                  Thao trường anh đã bao lần,
                  Hành quân tập trận, vững vàn ngày mai.

                  Một hai rồi lại một hai,
                  Nhịp đều đếm bước đời trai kiêu hùng.
                  Đời chiến trận tạo anh-hùng,
                  Ai người nằm xuống sử xanh sáng ngời.

                  Anh hẹn cùng đám em thơ,
                  Sẽ về với mẹ tóc giờ pha sương.
                  Nhưng rồi biền biệt ngàn phương,
                  Để sầu rưng lệ mẹ thương khóc người.

                  Gió tháng hai, thổi lưng trời,
                  Lững lơ diều giấy ngỡ hồn anh nương.
                  Hồn thiêng hòa lẫn khói hương,
                  Anh rời cõi tạm, đoạn trường ....tiếc thương.

                  Trần-Thị-Thông








                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                            89
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96