Page 99 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 99

chợt bùng lên trong suy nghĩ của Tịnh. Phải làm      não trái đã mất tác dụng, trung khu thần kinh vận
           một  cái  gì  đó  đột  phá  hơn  lên  để  thay  đổi  cuộc   động tổn thương trầm trọng đưa đến tình trạng bên
           sống tạm bợ này.                                     phải bán thân bất toại, khó có thể dùng liệu pháp
                                                                vật lý trị liệu để hồi phục được nữa, giờ chỉ còn
                  Năm 1982, một thân một mình đơn độc tìm       trông nhờ vào đức tin, cầu mong một phép lạ nào
           đến  Sóc  Trăng,  vùng  đất  gần  tận  cùng  của  đất   đó xảy ra.
           nước  để  tìm  cơ  hội  đổi  đời,  chợt  nghĩ  đến  vốn
           liếng Anh ngữ còn sót lại trong mình có thể thích            Nhưng  một  điều  hết  sức  cảm  động  đến
           hợp với ngành computer, như người sắp chết đuối      thương tâm làm bạn bè không thể nào cầm  lòng
           chợt vớ được cái phao, giờ đây suốt này chỉ còn      được đành phải quay đi mà gạt nước mắt, dù đang
           biết làm bạn với bàn phím trong nỗi đam mê học       lâm bệnh nặng, mọi cử động của cánh tay còn lại
           hành như thời niên thiếu, học như điên, học như      thật khó khăn , khi thấy bạn bè đến thăm, nhìn bạn
           để trả thù những ngày tháng không được học, mọi      bè bằng đôi mắt ngây dại nhưng không bao giờ là
           việc vất vả thân xác giờ này đã tạm qua đi, cũng     vô cảm, nhìn những khuôn mặt trong hoài niệm,
           nhờ khả năng sử dụng computer thành thạo và hợp      khi được nhắc đến những kỷ niệm êm đềm ngày
           thời nên được nhận vào làm chuyên viên tin học       xa xưa ấy, mặc dù Tịnh đã không còn nói  được
           Phòng Giáo dục huyện Thanh Trì, tỉnh Sóc Trăng.      thành lời,nhưng thay vào đó bằng những giọt nước
           Nhưng ai có biết được chữ ngờ, Ông Trời đã gọi       mắt rơi lả chả, tuôn rào đã trả lời, nói lên tất cả
           Tịnh và đã ban cho một căn bạo bệnh…                 nhưng  gì  muốn  nói.  Chỉ  biết  khóc,  khóc  thành
                                                                tiếng, khóc như kể lể, khóc như đã tìm được niềm
                  Năm 2004, căn bệnh ngặt nghèo quái ác đã      an ủi cho tâm hồn mãi cô đơn, khóc thay thế cho
           lộ diện, như được báo trước qua một vài lần bị cao   lời cám ơn các bạn đã nhớ đến tôi, nhớ đến kẻ bất
           huyết áp đến nỗi méo miệng, nhưng không một ai       hạnh  này  đang  phải  ngày  ngày  vật  lộn  với  căn
           bên cạnh có kinh nghiệm về y khoa, hiểu biết về      bệnh khốn nạn đến quái ác kia đang gặm nhấm tư
           bệnh  lý   để  nhận  ra  những  dấu  hiệu  của  tiền  tai   tưởng, hình hài, các bạn hãy thương cảm mà tha
           biến  mạch  máu  não  mà  có  cách  điều  trị  hợp  lý!   thứ cho tôi khi không còn lành lặn để mà tiếp đón
           Tiềm thức như mách bảo căn bệnh sẽ chính thức        bạn  bè  trong  nghĩa  tình  thắm  thiếtcủa  tình  bằng
           xuất hiện ngày một ngày hai nữa thôi! Thời điểm      hữu, cám ơn bạn bè , cám ơn hết thảy quý quyến
           này bỗng dưng Tịnh nhớ lại hết những gì của dĩ       các bạn đã đến với tôi bằng những tấm lòng nhân
           vãng  nên  mọi  giá  phải  tìm  lại  cho  bằng  được   hậu.
           chuyện ngày xưa mà mình đã từng gắn bó và từng
           trải qua.                                                    Một  điều  may  mắn  duy  nhất  Tịnh  đã  có
                                                                một người anh trai đang dang vòng tay rộng mở,
                  Xin  nghỉ  phép  để  về  với  thành  phố  cao   hy sinh tất cả từ tinh thần đến vật chất để thay thế
           nguyên Đà Lạt tìm lại một vài kỷ niệm, chút dư vị    người mẹ mà quan tâm lo lắng, như một người vợ
           vui  buồn  tuổi  thanh  xuân  từ  ngày  xa  xưa  lắm!   vẹn toàn tứ đức mà săn sóc cho đứa em côi cút, dù
           mong nhìn được mặt những người thân quen lần         khó khăn lắm, nhưng anh luôn  vui vẻ nhận lãnh
           cuối một khi trí óc còn minh mẫn, nhưng như thế      trách nhiệm phần thiệt thòi khó khăn này.
           vẫn  còn  chưa  đủ  với  căn  bệnh  trầm  trong  ngặt
           nghèo này. Thời tiết lạnh hòa lẫn không khí loãng            Tịnh thân, hãy can đảm lên mà chấp nhận
           vùng  cao  đã  quật  ngã  Tịnh,  Tai  biến  mạch  máu   số  phận, định  mệnh đã bắt  mỗi một người trong
           não đã nhẫn tâm một cách lạnh  lùng đốn ngã Tịnh     chúng ta phải mang nặng một nỗi đau nào đó!
           như  chặt  một  tàu  lá  chuối,  mọi  cảm  giác  đi  dần
           vào hôn mê, nhưng may mắn ý chí sống đã mách                 Chúng tôi tin chắc rằng với tinh thần Bất
           bảo  Tịnh  phải  sống  để  mà  chịu  đựng  nốt  những   Khuất bạn sẽ chịu đựng được mà vượt qua tất cả
           cảnh khổ còn lại đang đeo bám. Tịnh đã sống lại      tính bi hài mà cuộc đời đã áp đặt lên những người
           như  đời  sống  thực  vật,  lúc  tỉnh  lúc  mê,  bán  cầu   khí phách như chúng ta phải gánh chịu. cuộc đời
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                            97
   94   95   96   97   98   99   100   101   102   103   104