Page 104 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 104

Xong chuyến cây, mừng vô cùng. Vũ sắp         quen, hết ngán. Mấy đứa chèo xuồng như Hãi vác
           ngay hương hoa cúng tạ ơn thuỷ thần đất trời, nhớ    nước đá rất nghề.
           danh xưng nào van vái tạ ơn hết và chẳng dám đi
           làm chuyến thứ hai.                                          Nước đá, khi giao cho trạm thì nhân viên
                                                                chỉ  đếm  kiểm  đầu  cây.  Cây  đá  dài  ngắn,  họ  dư
                  May sao, chúng tôi chạy lo được cái mối       biết, nhưng có ăn nhậu giao thiệp với nhau, thì họ
           chở hàng cho công ty xuất cảng. Công ty yêu cầu      dễ dãi bỏ qua hết, miễn đừng làm gì quá đáng. Có
           phải làm thêm mui lá để che tôm cá và nước đá        cớ vác tiếp nước đá, thì Hải và bè bạn vào trong
           trên khoan. Thêm được một cái may, có lý do để       tàu chặt nước đá, đem bán kiếm thêm tiền nuôi gia
           che khoang tàu, sau này sẽ giúp cho việc che dấu     đình.
           người lúc trốn đi rất nhiều.
                                                                        Hải ngồi thòng chân đong đưa với những
                  Tàu có ba người. Anh Ba, anh của Vũ, về       cuộn  sóng  vòng  lên  sau  đuôi  tàu,  trông  chừng
           quê nhà thăm gia đình, nên mấy hôm nay tàu chỉ       chiếc xuồng con của nó, than vãn:
           còn hai đứa. Vũ đứng máy và sang số, tôi lái và
           chịu mũi.                                                    - Mấy anh biết hông ? Chuyến rồi, tụi tui
                                                                chia nhau hỏng tới đâu hết, kỳ này...
                  Chờ  cho  máy  chạy  đều  tốt  một  lát,  Vũ
           đứng ló người lên trên mui, vịn cần sang số và gọi           -  Ba  đứa  tụi  bây,  chặt  hết  bốn  năm  khúc
           vọng ra ngoài mũi tàu:                               nước đá mà mày dám than là hỏng tới đâu. Cho
                                                                tao nửa khúc của tụi bây thôi, ba anh em tao có hủ
                  - Chạy, bác tài!                              tiếu, có cà phê sữa đá và còn chơi cả thuốc ba số
                                                                năm, tụi mày sạo tổ mẹ. Tới ... thấy bà, chớ mà
                  Nghe gọi, tôi tháo hẳn dây, lấy sào chống     hỏng tới, mậy !
           xoay  mũi  hướng  ra  ngoài  sông,  rồi  chạy  lẹ  trên
           miếng be của thành tàu xuống đuôi, để leo lên mui            Bị Vũ ngắt lời, Hải cười hề hề, rồi lại kèo
           giữ cần lái. Chuyến đi, tàu đến hãng nước đá, lấy    nài thêm:
           nước  đá  chở  ra  trạm  ở  ngoài  biển.  Chuyến  về,
           xuống tôm cá đã ướp nước đá xây, chạy về giao                - Hôm nào lên tôm, anh cho tui vô hốt một
           cho công ty ở tỉnh. Cần từ bốn đến sáu giờ chạy từ   mớ, cho bà nội tui bồi dưỡng nghen anh.
           sông ra biển, để ra đến trạm. Khi hải sản từ trạm
           về tới công ty, giai đoạn kiểm hàng và lên hàng,             - Ừ,... mày lên kêu Ba Tơ xuống đây hốt
           có nhanh cũng phải hơn hai tiếng. Hàng lên xong,     tao với thằng Vinh luôn cho gọn. Giỡn mặt hoài
           dù là hai hay ba giờ sáng cũng phải lo rửa tàu cho   mậy ! Bộ mày hỏng thấy mấy đứa áp tải, nó đứng
           sạch, không thì nước tôm nước cá chảy ra đã nằm      thò lõ cặp mắt kiểm hàng à !
           ứ  trong  khoang  cả  ngày  rồi,  sẽ  sình  thối  lên.
           Không thề làm biếng !                                        Ba  Tơ  coi  bộ  phận  chuyên  chở,  ký  giấy
                                                                phép cho ra biển, ký sổ hàng của tàu chở hàng, dĩ
                  Mỗi  chuyến,  ba  anh  em  chúng  tôi  xuống   nhiên  là  phải  theo  nguyên  tắc  phổ  thông  ''đầu
           khoảng  150  cây  nước  đá.  Cây  nước  đá  có  phần   tiên'', tức là tiền đâu. Cơ quan nào cũng thế, quan
           nhẹ hơn bao xi-măng, nhưng hơi phiền khi đi trên     nào cũng vậy, biết điều có phong bì, quà biếu thì
           cái  miếng  ván  gác  dài  từ  trên  bờ  đến  mũi  tàu.   có  chuyến  đi;  không  thì  neo  tàu,  húp  cháo,  nằm
           Miếng ván bị nhồi lên sụp xuống bất chừng theo       ngó sóng nước. Công việc thì chỉ có vậy, nhưng
           nhịp đi của nhiều người, và sóng thì cứ lắc lư con   Ba Tơ thích đeo cây K54, xuống bến tàu, la hét thị
           tàu. Cây nước đá vừa trơn lạnh, vừa cứng, sút tay    oai  xua  đuổi  đám  xuồng  đưa  khách,  như  Hải,
           rớt cấn lên bàn chân trần trụi không giày dép thì    không cho lảng vảng gần tàu chở hàng cho công
           cũng  ngán  lắm.  Thấy  vậy,  vác  nước  đá  riếc  rồi   ty, trông rất uy quyền từ cái văn phòng trên công
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                           102
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109