Page 107 - Dac San Bat Khuat So Dac Biet
P. 107
Không rõ từ hôm nào, bên dãy lục bình tay. Dáng thân gầy guộc của người đàn bà bất
dày đặc, mấy ngày nay lại thấy nổi phập phìu một hạnh giờ chùn rũ xuống, run rẫy, chơi vơi; trông
phần lưng áo sơ-mi ngắn tay có sọc vuông màu thật tội tình với những mất mát đớn đau, mà thời
nước biển. Cái quầng nâu sậm gần cuối lưng, gian sẽ không bao giờ mang lại được an lành.
không rõ là do vướng đất phù sa hay là vết máu.
Mặt nạn nhân nằm úp xuống nước, nên khó định Không biết thi thể của người đàn ông
được dạng tuổi. Sau những lần nghe tụi biên vương ven bờ, bây giờ đang trôi chìm nơi đâu ?
phòng rượt bắn tàu vượt biên, thì thỉnh thoảng lại Mùa xuân hy vọng mà ông đi tìm, đã vĩnh viễn
thấy có xác người nổi lên, trôi dạt và thường theo ông chìm vào hư vô. Rồi đây, mùa xuân có
vướng vào đoạn sông này. Lũ man rợ muốn như còn trở về trong nước mắt của những người thân
thế, cứ để thi thể trôi nổi hay bị cuốn ra biển khơi thương còn sót lại? Hay mỗi năm xuân đến, ngày
mặc tình; để đe doạ những người đang mưu toan Rước Ông Bà về vui xuân, chỉ còn là mâm cơm
vượt trốn, và rình chờ thân nhân đến nhận xác để chiều để nhớ ngày giỗ kỵ và ánh nến trắng tang
ăn tiền, ăn trên xác chết của nạn nhân. thương vẫn đốt cháy thiệp xuân hồng. Tôi thấy
mắt mình cay xót, nghẹn đắng lời và giòng nước
Hôm nay, đã sắp qua khỏi vàm lục bình đổ ra biển đang cuộn dậy, sôi sục sóng uất hờn.
rồi, mà sao tôi vẫn không thấy màu áo sọc xanh
nữa. Để tàu chậm chậm chạy theo giòng nước, tôi Nén hương kính dâng lên anh linh của đồng bào
thẫn thờ nhìn theo những vệt sóng phía sau vẫn đã tử nạn trên đường tìm Tự Do, cùng tưởng nhớ
còn đang nối nhau chạy vào bờ rì rào tìm kiếm. Ba, Mẹ, anh Hai, em Sáu của nhà tôi.
Ngoài mũi tàu, Dì Năm kín đáo vỗ về người bạn
đang gục đầu cố nén dấu tiếng khóc trong đôi bàn Viết cho ngày giỗ cuối năm Mậu Tý.
CSVSQ Bùi Đức Tính
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bộ Binh Số Đặc Biệt – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 105