Page 56 - dacsan-bk-2011
P. 56

- Tân Khóa Sinh Lê Dử Dội, số quân....trình diện   khóa đàn em, tui cũng thấy nhiều cái liếc mắt hăm dọa
           Huynh Trưởng. Xin nói !                              như thế !
               - Nói đi ông !                                        Nhưng Huynh Trưởng vẫn uy nghi đứng đó, thẳng
               -  Thưa  Huynh  Trưởng,  đàn  em  đo  được  mười   người hai tay thả dọc bên hông, bàn tay nắm lại, hai
           ngàn lẻ sáu que diêm.                                ngón cái duỗi ra theo đường chỉ ống quần. Nón nhựa
               - Đàn em đo quờ quạng ! Hồi đó Huynh Trưởng      Huynh  Trưởng  sáng  bóng,  khoảng  cách  từ  chóp  mũi
           đo, đâu phải mười ngàn lẻ sáu đâu ông ? Đo lại đi ông   đến vành nón là 3 ngón tay trỏ, giửa và áp út khép lại,
           !                                                    nên mặt Huynh Trưởng phải kênh lên để thấy đường,
               Thiệt tình ! Đến bây giờ, tui cũng vẫn còn tin là   tạo ra dáng phong nghiêm chi lạ.  Huynh Trưởng vẫn
           mười ngàn lẻ sáu, nhưng ai biết được ai đo thật ai đo   gầm lên:
           vờ !                                                      - Đại Đội theo lệnh tôi ! Nghiêm !
               Vậy thì trên sân cát Đại Đội, cảnh tượng thật um      Huynh  Trưởng  muốn  quê  hương  và  đất  nước
           xùm kẻ khóc người la, kẻ phân trần với gốc bã đậu về   chỉnh tề theo thế Nghiêm cùng Huynh Trưởng. Nhưng
           giới tính của mình, người chạy vòng quanh hứa hẹn,   rủi  thay.....!!!  Huynh  Trưởng  hôm  nay  kẻ  mất  người
           ông  thì  trầm  ngâm  đứng  lặng  giữa  trời,  còn đa  số là   còn.  Huynh  Trưởng  đi  vào  lòng  đất  mẹ  như  bài  tập
           đang đứng nghiêm chết lặng đợi mở hàng học bài Chịu   quân  hành  ngày  xưa.  Huynh  Trưởng  chạy  xong  con
           Chung.                                               đường  Vũ  Đình  Trường  đầy  bóng  mát  lẫn  khổ  đau
               Có nhiều lần bị quần thê thảm, tui liếc con mắt lén   bằng những bước nhiệt thành của tuổi trẻ.
           nhìn Huynh Trưởng : " Tao nhớ mặt mầy rồi ! Mai mốt       Mờ trong bóng chiều
           gặp ở đâu, tao quánh mầy thấy tía ở đó ! ". Nhưng đến     Một đoàn quân thấp thoáng !
           phiên  tui  được  chọn  làm  Huynh  Trưởng  hướng  dẫn    Huynh Trưởng còn ở lại. Huynh Trưởng bùi ngùi!

                                              Trần T. Kiệt



                              Bài thơ viết cho Hải Bằng



           Hai thằng lính đụng đầu nghe cái chát                Cây viết giỏi hơn sư đoàn, láo thiệt
           Giữa tha phương, văng đống miểng âu sầu              Tao trăm thằng xuôi ngược đủ rềnh rang
           Thằng buồn thỉu… súng lìa thân gió cát               Gối đầu Bà Đen gát chân Bà Điết *
           Thằng sững người… bút mực nhuốm thương đau           Mầy vẽ vời giỏi lắm dược vài trang

           Mầy lại thích chuyện chiến trường tao kể             Quánh giặc lâu ngày tao quên chữ nghĩa
           Thua mẹ rồi, có nói chỉ ba hoa                       Đọc phóng sự mày… nhớ lại tí ti…
           Tao lại thích những trần tình mầy viết               Lời tỏ tình khỏi lập cà lập cập…
           Trận chiến nào, chẳng chảy máu xót xa                Sướng thì thôi… còn xiên xỏ nỗi gì

           Mầy xách đít theo tao vào tuyến lửa                  Nơi tha phương – mầy còn cây bút múa…
           Một đôi khi cũng xém áo thủng quần                   Múa đến ngày – Dân Tộc hết điêu linh.
           Nhà giàu đứt tay, ăn mày đổ ruột
           Thằng “ký thiệt” nào lại chẳng được cưng             Trạch Gầm








                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2011 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 55
   51   52   53   54   55   56   57   58   59   60   61