Page 152 - Dac San BK 2013
P. 152
địa thế của núi, hắn bắt đầu phân công mỗi tiểu đội một họ, vì họ biết nếu họ bỏ vị trí đó chỉ 1 tít tắt thôi, mọi
phía phòng thủ và canh gác, hắn phân công giống như sự sẽ đổi khác và nhiều sinh mạng sẽ mất.
hình tam giác còn hắn và 3 người tà lọt , y tá , truyền Tôi không phải là nhà văn nên không có những
tin thì ở giữa, hắn dặn mật khẩu cho các tiểu đội, khi câu văn hay để diễn tả gian khổ của người lính chiến,
ổn định vị trí xong xuôi hắn gọi máy PC 25 báo cáo tôi chỉ là 1 sĩ quan cấp thấp của binh chủng ĐPQ &
tình hình cho Tr/ úy Xám Đại đội trưởng. Trung úy NQ, và tôi chỉ biết diễn tả sự gian khổ của các binh sĩ
Xám dặn hắn nếu có bị tấn công thì gọi cho ổng liền, ĐPQ & NQ mà họ đã anh dũng chịu đựng từng giai
khi vừa tới nơi là thằng tà lọt giăng võng và nấu cơm đọan mà tôi cùng họ chia sẻ sự đổ máu, sự sống còn,
liền, cả bọn ăn cơm chung cũng lại cá khô và cơm thôi, sự sợ hải và chịu đựng gian khổ cùng nhau không phân
họ phải ăn trước khi trời tối vì trời tối đâu thấy đường biệt giai cấp sĩ quan hay binh sĩ hay binh chủng nào đó
vả lại cũng không thể đốt đèn hay dùng đèn pin xoi và đó là ngày đầu tiên của 1 sự gian khổ bắt đầu của 1
được vì đó là điều tối kị nhất. Những bài học trong thằng chuẩn úy sữa của tôi.
quân trường mà các ông thầy là những sỉ quan tác Đầu tháng 12, có sự thay đổi về đại đội trưởng
chiến từ những đơn vị thiện chiến về đã giảng dạy cho "con đỉa " của đại đội hắn, (đại đội hắn mang phù hiệu
bọn hắn, những thằng SVSQ mặt còn non chẹt, hỉ mủi nền xanh và gạch vàng vắt chéo nên hắn gọi đùa là đại
còn chưa sạch. Hôm nay hắn nhớ lại và hắn nói với đội con đỉa) và người mới về thay là Đ/úy Tôn thất Kỳ
lính hắn không được làm cái gì có anh sánh trong đêm mới vừa tốt nghiệp khóa bộ binh cao cấp, ông nầy từng
tối vì việt cộng có thể thấy và bọn nó sẻ pháo kích, hắn làm trung tâm trưởng trung tâm hành quân tiểu khu và
còn hăm nếu tên lính nào mà hắn thấy làm tỏa lộ ánh từng là đại đội trưởng đại đội trinh sát Sư đòan 23, với
sáng và nói chuyện thì biết tay hắn. những kinh nghiệm như thế hắn không hiểu tại sao ông
Đêm đến nằm trên võng, hắn thấy ánh sáng mờ xa ta bị điều về làm đại đội trưởng đại đội con đỉa của hắn
trước mặt, đó là thành phố đang lên đèn trong rất đẹp giống như là bị đì, ( sau nầy Đ/úy Kỳ làm tiểu đòan
vì trời rất trong, hắn đóan giờ nầy thiên hạ đang đi trưởng 280 thần sói gần 75). Ngày bàn giao đại đội con
chơi, nhảy đầm cuối tuần hay chui vào các quán ba đỉa giữa Tr/úy Xám và Đ/úy Kỳ chỉ trong buổi sáng,
nhậu cho say hay vào quán cà phê nghe nhạc và tự sau đó 1 màn giới thiệu các sĩ quan trung đội trưởng
dưng hắn nhớ câu nhạc "rừng lá xanh xanh cây phủ với Đại úy Kỳ, rồi các sĩ quan trung đội lại về chổ
đường đi thành phố sau lưng ôm mộng nghĩ gì .....giữa đóng của trung đội họ.
rừng già tôi có thấy gì đâu, sao không hát cho người 3 ngày sau, đại đội con đỉa phải hành quân ở quán
giết giặc trên cầu.....". Hắn cảm thấy lạnh vì trên núi thẻ thuộc quận An Phước, nhiệm vụ là bảo vệ trung đội
gió thổi và cái lạnh của núi rừng vùng hai làm buốt pháo binh diện địa, đại đội hắn phải bảo vệ vòng ngoài
thân người của hắn, hắn cố chịu đựng hắn đâu dám cho pháo binh của Trung úy Minh ( trung đội PB),
than vì tự ái, sợ những người lính của hắn đánh giá đóng ở trong rừng gần chiến khu đông mật khu nên ai
thấp về cấp chỉ huy không biết chịu đựng gian khổ, hắn nấy phải cẩn thận canh gác mặc dù trời mưa tầm tả
cảm thấy thèm điếu thuốc Captan cho lòng bớt lạnh không ngớt từ ngày di chuyển cho tới nay gần 1 tuần
nhưng hắn không dám vì hắn biết nếu hắn không chịu đã có 4 nguời lính thuộc đại đội hắn phải chở đi bịnh
đựng được mà hút đốt thuốc thì rất nguy hiểm cho viện quân đội ở tiểu khu vì bị sốt rét. Lần đầu tiên hắn
trung đội. Bật hột quẹt lên thì dễ mà sao tay hắn cảm thấy lính bị sốt rét mặt mày xanh dờn, môi tím, mắt lờ
thấy quá nặng, hắn biết chỉ cần ánh sáng lên là VC sẽ đờ, luôn kêu lạnh quá, mặc dù đắp nhiều chân vào mà
pháo vào chổ hắn và binh sĩ của hắn ngay ( đang ở vẩn kêu lạnh, miệng thì run cằm cập, nếu người lính
trong điểm mật khu VC mà). bịnh 2 ngày thì phải di chuyển hay sốt cao y tá đại đội
Hởi những người bạn sống trong thành phố, trong tiêm thuốc vẫn không hết thì chở đi binh viện ngay
khi các bạn đi chơi, dạo phố, nghe nhạc nhâu nhẹt, ngủ không thì họ sẽ chết (cái cực nhất là phải khiên người
yên ổn không nghe bom đạn có bao giờ các bạn có bịnh từ trong rừng ra tới quốc lộ 1 vì xe cứu thương chỉ
nghĩ gì giờ nầy có những người lính chiến đang nằm tải thương ở quốc lộ 1, họ không thể lái xe vô rừng tải
trên núi cao, trên đầm lầy sình đọng, đang thức canh bịnh nhân, lúc nầy là mùa mưa nên trời mưa tầm tả, 2
giác giữ vững sự tự do, yên ổn cho các bạn, họ đang người khiên cáng 1 người lạnh thấy mẹ, và người thì
chịu đựng sự giá buốt của cái lạnh lẽo, gió thổi cắt da, ướt át, thân thể thì hôi rình, sĩ quan, lính tráng đều như
đỉa đeo hút máu, có người ngập nước vì trời mưa tầm nhau, họ là lính ĐPQ & NQ nên họ không có trực
tả vẩn phải canh gác không dám bỏ vị trí phòng thủ mà thăng tải thương như sư đòan. Mọi thứ đều là khiêng
tìm nơi trú mưa hay tìm một chỗ núp nào đó cho riêng cáng cứu thương, bạn thử tưởng tưởng là 2 người lính
vai mang vũ khí khiêng cáng cứu thương và thêm vài
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 151