Page 154 - Dac San BK 2013
P. 154
ở trên biển 5 g sáng thì sáng như ngày vì mặt trời mọc, 10 trái lựu đạn cá nhân sau nặng quá trời luôn ( nếu có
tới nơi hắn cho tiểu đội 1 đổ trước, tàu vừa tiến vào bãi ai từng đi trên cát cở 10 cây số họ sẽ thấy cặp giò của
cát, lính vừa nhảy xuống nước lội vô bờ thì bị CKC họ rời thân thể họ như trung đội hắn vậy) giờ nầy nghĩ
súng bắn sẻ tử trên núi bắn xuống, làm tóan Tr/sĩ lại mà tôi còn thấy oải...
Lượm bị thương 3 mạng, bị bắn sẻ Hải thuyền liền lui Cuộc sống lính tác chiến của hắn cứ ở trong rừng
thuyền ra biển lại, trưởng toán hải thuyền Trung sĩ Hải 28 ngày và hắn được ra thành phố nghỉ ngơi 48h bằng
quân hỏi ý hắn tính sau, hắn nói trên 2 chiếc hải thuyền phép “miệng” của Đại úy Kỳ, nói nghỉ ngơi cho nó vui
có 4 khẩu đại liên 50, hắn nhờ Hải quân đổ bộ vào bờ chứ lội bộ từ trong rừng ra tới quốc lộ mất hết 5h, rồi
biển lần nửa và trong lúc 2 tiểu đội còn lại đổ độ thì còn phải chờ xe đò nếu may mắn có xe đò thì cũng hết
Hải quân cứ dùng súng đại liên bắn vào đỉnh núi phía nửa tiếng vì xe luôn luôn đầy người, đến tối hắn ghé
CKC vừa bắn để bọn hắn đổ bộ. Trong lúc đó, súng đại quán cà phê Hương uống cà phê và nhậu cho tới
liên mặc dù không thấy rõ VC nhưng Hải quân họ vẩn khuya. Hắn có tật uống cà phê đắng không đường, và
bắn về phía đỉnh núi như mưa rào, nhờ vậy tóan đổ bộ khi hắn đến quán Hương cô bé Tâm luôn luôn ngồi
sau vào bờ an toàn. Vào tới bờ xong thì tàu Hải quân chung bàn với hắn và hỏi hắn về cuộc sống trong rừng
lui ra và quay về duyên đòan 27 luôn, còn trung đội của hắn, đôi khi hắn nổ cho miểng văng luôn để làm cô
hắn thì đổ quân vào rừng dừa gần làng, hắn bảo y tá bé ”nể hắn”. Đôi khi hắn cũng không hiểu tại sao
năm băng bó vết thương cho 3 người lính của tóan những người con gái thích hắn, hắn chưa từng nói chữ
Tr/sĩ Lượm. Họ chỉ bị thương nhẹ ở tay và chân, 1 yêu em với những cô gái, hắn chỉ thấy thích thú những
người không đi được phải làm cáng khiêng, rồi hắn gọi cô gái nầy mặc dù lúc đó hắn đã có vợ. Đôi khi hắn
máy báo cáo tình trạng tổn thương cho Đ/úy Kỳ và hắn vào quán uống cà phê mà lại không có tiền, nên
bảo Tr/sĩ Lượm ở lại cùng T/đội, còn hắn dắt 2 tiểu đội thường ghi sổ. Khi lãnh lương thì lính ở hậu cứ đem
còn lại lên núi lục xoát. Lục xoát gần 2 g nhưng không tiền tới trả cho các cô nàng, thỉnh thoảng cô bé Tâm
thấy VC, hắn bảo binh sỉ nấu ăn rồi nằm chờ ở đó gần gởi cà phê và thuốc capstan cho lính đem vô cho hắn
tối rồi di chuyển. Hắn gọi máy báo cáo xin lịnh rút trong rừng, mổi lần như vậy kèm theo bức thư nói
quân, bỏ cuộc phục kích vì bị lộ rồi, Đại úy Kỳ bảo hắn chuyện “tào lao” nhưng hắn lại thích. Hắn uống cà phê
cứ dàn quân ở đó chờ ổng hỏi lại Chiến đòan 1 của tới khuya và đôi khi nhậu với các bạn sĩ quan khác đến
Thiếu tá Quang coi làm sau. Hắn đợi gần nửa tiếng thì khi các cô đóng cửa quán thì cả bọn đưa nhau đi ăn
có lịnh cho rút bằng đường bộ về Bỉnh Nghĩa, sáng ra khuya, đó là 48 h của hắn ở xa Sài gòn.
sẽ có quân xa chở về Quán Thẻ lại ( rút về Bỉnh Nghĩa Ngày hôm sau, đơn vị hắn được lịnh đóng quân ở
là con đường gần nhứt cở 10 Km). Gần 8 g tối hắn mới Ô-Căm về phía bắc phi trường Phan Rang, xe quân xa
cho lịnh trung đội rút vì rút ban ngày sẽ bị bắn sẻ vì chở đại đội hắn tới làng Đồng Mé đường đi lên Đà Lạt.
phải qua 1 bãi biền bằng cát, không có nhà cửa và cây Đại úy Kỳ chia đại đội làm 2 tóan, 1 tóan đóng quân ở
cối để ẩn núp. Lúc trung đội hắn rút vế thì trời lại mưa Đồng Mé và 1 toán khác thì vô rừng, trung đội hắn và
tầm tả làm cho bọn hắn đã cực, mệt nhọc lại mệt nhoài trung đội Chuẩn úy Minh thì vô trước, quân xa chở bọn
thêm, đất cát ngấm mưa bám vào thân thể bọn hắn, hắn đi trong rừng nhưng bọn hắn lúc nào cũng hờm sẵn
không có áo mưa thầy trò lầm lủi đi như những bóng súng trong tay vì du kích có thể phục kích bất cứ lúc
ma trong đêm, sao tang thương quá ! Ai bảo lính ĐPQ nào. Đến nơi đại đội hắn thay thế cho đại đội khác trở
+ NQ là sướng, đi bộ gần 2 g sáng mới về tới Bỉnh về. Thiếu úy Hiển đại đội phó bảo hắn và Chuẩn úy
Nghĩa, khi rút về bằng đường bộ hắn phải liên lạc bằng Minh chia quân ra đóng trên đỉnh đồi, sau khi chia các
máy P25 liên lạc các đơn vị bạn, báo cáo trung đội hắn tiểu đội vị trí phòng phủ ở trên đồi Ô Căm xong và gài
sẽ di chuyển qua vùng họ nếu có gài mìn bẩy làm ơn mìn phòng thủ, hắn còn cẩn thận hơn là bảo lính lấy
gở ra, nếu không báo cáo như vậy đơn vị bạn cứ tưởng nhánh cây khô rải gần chỗ gài mìn và gài mìn chiếu
VC di chuyển mà gọi pháo binh hay họ bắn nhằm là bỏ sáng trên thân cây vì nếu có đặc công bò vào đánh đồn
mẹ cả đám, chết lảng xẹt. Hắn dắt trung đội đi về qua thì bị vướng nhánh cây và phát ra tiếng động thì lính
bãi biển cát giống như là đi trên xa mạc Sahara. Bà mẹ cứ nã đại liên M60 về hướng đó thì bảo đảm địch sẽ
nó hành quân gì mà không tiên liệu bao lâu tới nơi gió chết.
thổi ngược tàu đi sẽ chậm, 3 giờ sáng trời vẩn tối và 5 Ngày hôm sau, hắn thấy dơ người hắn hỏi lính có
g sáng trên biển khác nhau sáng trưng như ban ngày chỗ nào có thể tắm được, lính nói dưới chân đồi cách
may là bị thương có 3 mạng , nếu bị chết vụ nầy mới đồn chừng 200 m có dòng suối có thể tắm ở đấy. Hắn
lảng xẹt, đã vậy vụ lội bộ mới là khốn nạn, đi mệt bỏ đi xuống đồi về hướng lính chỉ mặc dầu đi tắm nhưng
mẹ đi được 5km hắn thấy cây M16 và 2 cấp số đạn và hắn vẩn mang theo cây M16 cho chắc ăn vì nếu có tao
___________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 153