Page 159 - Dac San BK 2013
P. 159

Hắn nghe như vậy cũng mừng và hắn tính trốn lại   lực  bất  tòng  tâm,  hắn  đành  phải  chịu  vận  nước  tang
           ra tỉnh. Hắn bàn với cô C rằng hắn ở đây không ổn, hắn   thương làm sau cải được.
           sẽ về tỉnh lại và xem ý kiến của cô C như thế nào. Cô
           ta nói bảo hắn tính sau thì tính, cố gắng giữ an toàn cho   CSVSQ Nguyễn Văn Quan 35
           bản thân. Sau đó hắn giả dạng như người đi làm ruộng
           muối và đi qua trạm kiểm soát của du kích, ra tới tỉnh
           xong là hắn trình diện phòng Tổng quản trị, họ bảo hắn
           về đại đội 3. Lúc nầy tiểu đòan trưởng mới là đại úy
           người,  đại  đội  hắn  đóng  ở  quán  Thẻ,  hằng  ngày  hắn    Tạm Biệt Việt Nam…
           Kỳ,    quân  số  tiểu  đòan  lúc  nầy  chỉ  chỉ  khỏang  300
           bảo lính đi tuần tiểu trên quốc lộ 1 và hắn gặp cô C
           hằng ngày khi cô ta đi bỏ mối cá ở tỉnh và tháp chàm.     Không…không…
           Thời  gian  nầy  Tổng  Thống  Thiệu  điều  Trung  tướng   Tôi không muốn nói lời vĩnh biệt Việt Nam ….
           Nguyễn Vĩnh Nghi làm tư lệnh tiền phương, ở đó có         Bởi đó là quê hương yêu dấu của tôi …
           Lữ  đòan  3  Nhảy  dù  thay  thế  1  Liên  đòan  Biệt  động   Mà từ khi bắt đầu đi học
           quân và khỏang 1 Trung đòan trừ của Sư đòan 2. Hai        Tôi đã biết được quê hương tôi
           tuần sau thì VC đã tấn công phi trường Phan rang và       Là Việt Nam hình cong chữ S
           hắn  nghe  Trung  tướng  Nguyễn  Vĩnh  Nghi  và  Chuẩn    Không …không… Tôi không muốn
           tướng Sang đã bị bắt trên đường xuống Ninh Chữ.  Tối      nói lời vĩnh biệt Việt Nam ….
           15 tháng 4 thì phi trường Phan rang đã thất thủ, sáng     Tôi chỉ muốn nói lời
           ngày 16 tháng 4 trong lúc hắn đang đứng trên quốc lộ 1    tạm biệt Việt Nam…mà thôi….
           thì gặp Thiếu úy Be tiểu đòan 273 nói:                    Vì tôi không muốn làm nguời….
               - Ê Quan dọt đi, VC vô tới nơi rồi.                   du lịch trên quê hương mình .
               Hắn chưa biết làm cái gì thì nhận được lịnh tiểu      Tôi không muốn mang quốc tịch nước người
           đoàn  xuống  tăng  phái  quận  An  phước  của  Trung  tá   Làm khách vãn lai trên quê hương Việt nam …
           Vận, ở đó có 1 phần lính và sĩ quan của lữ đòan Dù và     Tôi chỉ muốn nói lời
           liên đòan Biệt động quân chạy từ phi trường bọc đường     tạm biệt Việt Nam ….mà thôi…
           tắt xuống quận An phước cùng 1 pháo đội của Sư đòan       Rồi sẽ có một ngày…tôi trở về Việt Nam …
           2 và đơn vị của hắn. Đó là trận đánh cuối cùng của hắn    Như đứa con xa nhà trở về …
           là  ngày  16  tháng  4  năm  75.  Phan  rang  thất  thủ  vào   trong vòng tay thương yêu của Mẹ hiền….
           ngày  19  tháng  4  năm  75, hắn  đi  bộ  350  km  từ  Phan   Không…không…Tôi không muốn
           rang vừa đi bộ vừa xin ăn dọc dường cho tới ngày 1        nói lời vĩnh biệt Việt nam…..
           tháng 5 thì về tới Sài gòn.                               Tôi chỉ muốn nói lời
               Mặc dù cuộc đời lính tráng của hắn chỉ vài năm        tạm biệt Việt Nam… mà thôi ….
           nhưng hắn cũng từng đổ máu của hắn tại chiến trường       Việt Nam ơi….Việt Nam ơi…
           trong  những  trận  đánh  hắn  tham  dự,  cũng  chịu  đựng   Tôi sẽ về …tôi sẽ về ….
           gian lao nằm bờ ngủ bụi, ăn uống cực khổ, bịnh họan       Thăm lại dòng sông xưa
           và hắn cũng chiến đấu cho tới giờ phút cuối của người     Thăm lại lũy tre làng …
           lính chiến bảo vệ cho quê hương. Hắn không cảm thấy       Thăm nơi cắt rốn chia lìa ra đi ….
           xấu  hổ  hay  tủi  nhục,  hắn  đã  làm  tròn  nhiệm  vụ  của   Không …không …Tôi không muốn
           người  sĩ  quan  tác  chiến  với  tất  cả  bổn  phận,  trách   nói lời vĩnh biệt Việt Nam…..
           nhiệm  và    danh  dự  của  1  sĩ  quan  được  đào  tạo  từ   Tôi chỉ muốn nói
           trường mẹ Thủ Đức. Với ý chí bảo vệ quê hương bằng        lời tạm biệt Việt Nam …..mà thôi …
           mọi cách, nhưng thân phận hắn và những người lính         Tạm biệt ….tạm biệt …Việt nam …
           Việt Nam Cộng Hòa chỉ là “con chốt” trên 1 bàn cờ mà      Tôi sẽ trở về….. Tôi sẽ trở về ….một ngày gần
           mọi  thứ  được  quyết  định  bởi  những  yếu  tố  của  các   đây …
           cường quốc đã mặc cả đất nước hắn trên 1 bàn cờ thì ôi    Belgique những tháng ngày
           thôi làm sao quân đội Việt Nam Cộng Hòa có thể thắng      xa xứ nhớ về quê nhà
           được khi mà vũ khí, đạn dược, tiếp vận, tiền bạc v.v.
           đều bị giới hạn. Thất bại chỉ là ngày tháng thôi. Nhưng   Tuyết Phan


                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                158
   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163   164