Page 158 - Dac San BK 2013
P. 158

ngon lành lắm huống chi là thiếu úy ( cho đàn em khoe   ra  trường  non  vào  tháng  4  /75.  cả  hai  khóa  ra  cùng
           chút xíu nhe các huynh trưởng) nghe lính gọi như vậy   ngày
           trong bụng cô ta khoái quá trời, sau hai ngày phép hắn      Ngày 1 tháng tư 75, tiểu đòan trưởng Hoanh bảo
           trở về đơn vị.                                       các đại đội bỏ đường ống Song Pha cho Nghĩa quân
               Có bữa hắn nghe tin đường ống Sông Pha bị giựt   coi và tiểu đòan về tập họp ở tiểu khu Phan Rang đi
           xập, và tiểu đòan Thần long 273 chuẩn bị đi tăng phái   bằng phương tiện tự túc ( trời ơi quân đội di chuyển
           cho tiểu khu Qui Nhơn, vừa nghe tin xong là trung úy   quân mà không có quân xa thì làm sao di chuyển hết
           Trí bảo hắn tập họp đại đội và cho biết tiểu đòan hắn   đây ). Hắn bảo lính hắn đón xe đò về tiểu khu Phan
           lên  Sông  Pha  thay  thế  cho  tiểu  đòan  273  của  thằng   Rang chờ hắn. Hắn chận xe đò và nhờ tài xế chở lính
           Ướt, Thạch, Trung bạn của hắn. Khi lên tới nơi đại đội   về tiểu khu sau khi sắp xếp cho lính di chuyển hết rồi
           hắn đóng trên đỉnh đồi, nhiệm vụ ban ngày kiểm sóat   hắn mới lên xe.
           đỉnh Đơn Dương, còn đại đội Quí thì ở dưới Sông Pha.      Về  đến  tiểu  khu  thì  hắn  thấy  lính  hắn  còn  mấy
           Đóng quân ở Sông Pha thì sướng thật, hằng ngày thấy   chục thằng, còn trung úy Trí chả thấy đâu. Lúc nầy hắn
           dân chúng và xóm làng, sáng thì đi bộ lại xóm nhỏ ở   mới biết là hắn đã bị cấp trên lừa, mấy ông lớn đã dọt
           Đơn Dương uống cà phê hay đi lên Đà Lạt chơi tối về.   từ lâu, tiểu khu vắng tanh không có lính tráng gì cà, kể
               Ở đó hắn quen 1 gia đình người Qui Nhơn có 2 cô   ra hắn cũng ngu thiệt, cứ tin thật là về tiểu khu tập họp
           con gái tuổi 17 & 18, cả nhà trồng trọt. Có một buổi   lại quân số chờ lệnh. Lính tráng cứ hỏi:
           ông bác mời ăn cơm, hắn nhận lời, khi dọn cơm ra thì      - Mìình làm sau đây thiếu úy?
           phân nửa là lát mì, phân nửa là cơm, hắn ngạc nhiên       - Tụi mầy về nhà với vợ con đi, khi nào tao liên
           nhưng cô con gái nói quí thiếu úy lắm nhà em mới dọn   lạc được đơn vị tao sẽ thông báo phân chi khu xã của
           cơm phân nửa khoai mì, phân nửa cơm, hắn thấy tận    tụi bây. Bây giờ coi như đi phép đi.
           mắt  dân  chúng  ở  những  vùng  quê  quả  tình  thật  khổ,      Sau đó, hắn đón xe đò về Cà Ná. Cô C thấy hắn
           hắn nói hắn có dư chút ít gạo nếu nhà em không chê kỳ   trở về Cà Ná, cô ta nói:
           sau hắn bảo lính đem nửa bao gạo tới cho gia đình em,      -  Trời ơi! anh về lúc nầy làm chi? Xã lúc nầy đâu
           cô ta nghe nói mừng lắm, vì thật ra khi đóng ở đỉnh   có ai đâu? Anh trở ra tỉnh lại đi.
           Đơn Dương lính tráng ít ăn cơm đại đội và tụi lính hay      - Tỉnh còn có ai đâu mà ra, mấy ông lớn dọt hết
           đi ké xe đò xuống Sông Pha chơi chiều tối lại đi xe đò   rồi.
           lên nên đôi khi dư gạo.                                   Hắn ra phân chi khu xã thì thấy không có ai cả,
               Lúc  nầy  đã  là  gần  hết  tháng  3  năm  75,  tin  tức   lúc nầy hắn thấy “teo teo”. Tối hôm đó hắn và cô C
           vùng hai bỏ trống làm lính tráng hoang mang. Gần cuối   nằm trong gường mà chẳng ngủ được, 2 đứa nằm nói
           tháng ba thì hắn thấy xe đoàn quân xa ở tiểu khu Đà   chuyện mà trong bụng lo âu không biết ngày mai sẽ ra
           Lạt chạy xuống đậu ở cổng Đơn Dương chờ mở cổng,     sau, đến nửa đêm thì hắn thấy 1 họng súng AK 47 chỉa
           hắn  nhận  được  lịnh  tiểu  đòan  là  không  cho  xe  chạy   vô mùng và kêu hắn ra nói chuyện, hắn nghĩ thôi rồi,
           qua,  bảo  họ  quay  về  Đà  Lạt,  1  bên  thì  không  cho   hôm nay chắc là ngày tàn của mình rồi! Trấn tỉnh sự lo
           xuống, 1 bên đòi xuống, càng lúc thì càng đông kể cả   sợ, hắn ra khỏi mùng thì thấy 3 người du kích hờm sẳn
           dân  chúng  gồng  gánh  con  cái  mà  bỏ  chạy,  thậm  chí   súng, 1 tên có lẽ là cấp chỉ huy bảo hắn:
           mấy gia đình gần đó thấy lính tráng bỏ đi họ cũng gom      - Anh đừng có lo, chúng tôi không bắn anh đâu.
           góp của cải bỏ đi, tiếng kêu khóc vang trời, cuối cùng   Bây giờ hòa bình rồi, đừng có đi lính nữa, ở đây lo làm
           thì 2 bên cùng chỉa mũi súng vào nhau. Hắn ra lịnh lính   ăn đi.
           của hắn thủ 2 cây đại liên 60 ở trên đỉnh đồi, nếu các      Lúc đó mấy tên du kích nói gì thì nói, hắn chỉ biết
           đơn vị khác vượt qua rào cản thì cứ bắn, cả hai bên thủ   OK thôi, họ còn nói may là hắn làm sĩ quan khi về xã
           thế như thế cho tới trưa thì Đại tá Tự ra lịnh cho thông   không hống hách với mọi người trong xóm, không bắt
           xe, vừa có lịnh xong là xe cộ đùng đùng lăn bánh như   nạt  hay  dọa  nạt  ai  cho  nên  cách  mạng  khoan  hồng
           động  đất,  thiệt  là  hỗn  quân  hỗn  quan  lọan  cào  cào,   không giết hắn, họ bảo hắn yên tâm lo làm ăn, nói năng
           không ra trật tự, thể thống nào cả. Nếu lúc nầy mà có   vài chục phút rồi họ bỏ đi.
           du  kích  biết tin  từ  xa  mà  pháo  kích  vào  thì thiệt hại      Sau vài ngày hắn nghe vài anh lính của hắn (họ ở
           không biết sao mà lường được, trong đám quân xa nầy   cà ná khỏang 10 lính và hạ sĩ quan) nói:
           hắn thấy đơn vị SVSQ (sinh viên sĩ quan) Đà Lạt cũng      - Thiếu úy ơi! em nghe nói Trung tá Ba, tiểu khu
           chạy xuống có lẽ khóa 28, 29, 30 và 31, là những khóa   phó  đã  ổn  định  tình  hình và  Thiếu  tá Kia  đã  xử  bắn
           cuối sau nầy hắn gặp mấy thằng bạn khóa 28 và 29 họ   mấy tay ăn cướp của, giết người. Ổng xử tử hình tụi nó
                                                                ở Ba tháp và nghe nói tập họp quân lính lại.

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                157
   153   154   155   156   157   158   159   160   161   162   163