Page 172 - Dac San BK 2013
P. 172

riềng xã tắc cho ngay ngắn chỉnh tề thoát khỏi bàn tay   trùm poncho bồng súng chịu trận ở giữa trời trưa nắng.
           tàn phá của cộng nô.                                 Trình diện chào tay cùng cây bã đậu ngu ngơ. Qua rồi,
                                                                qua  rồi  những  đêm  thay  áo  chịu  hình  phạt  dã  chiến.
           Cuộc chiêu hồn tử sĩ chấm dứt khi hai ngọn đuốc tắt   Những sáng sớm thắp đèn cầy chà láng giao thông hào.
           lịm trả lại bóng tối cho đêm đen trong tiếng gào ru hồn
           của gió. Các huynh trưởng về đi trong lặng lẽ những   Sáng nay, ngày lễ mãn khóa đợi chờ. Cha mẹ sẽ vào dự
           nơi các huynh trưởng nghỉ ngơi phần đời còn lại. Ngày   lễ, người yêu, người bạn, người bồ, người nhờ mượn
           mai đàn em sẽ theo ánh sáng xung phong, đem về phần   giả  dạng  làm  bồ  cũng  sẽ  vào  Thủ  Đức  chứng  kiến
           đất của tổ tiên đã mất, đem về sự thịnh vượng và hòa   những con chim sắp được xổ lồng. Những trai trẻ ưởn
           bình. Chớ lo, tuổi trẻ quyết tâm và sạch sẽ như viên   ngực  làm  người  lớn.  Giả  từ  hàng  bã  đậu  thân  không
           pha lê trong nắng. Chuyện gì thì chuyện, quyết không   còn các mục gai lởm chởm vì bao nhiêu bàn tay vỗ vào
           quên Mẹ Việt Nam đang dãi dầu đớn đau.               cho thế chào tay được thẳng. Giả từ cái giường sắt hai
           Huynh trưởng, hồn ơi. Xin hãy cùng đàn em nguyện     tầng, thằng nằm trên phủi chân giũ cát lọt vào thằng
           một  lời "Cùng  nhau  khấn non  nước thiêng  liêng"  Tổ   nằm dưới. Giả từ những cú đánh lộn chớp nhoáng vì
           Quốc, Danh Dự và Trách Nhiệm là trên hết.            không hài lòng nhau. Thôi thì giả từ Một Hai Ba Bốn.
                                                                Chiến trường sẽ không cần đếm nhịp nữa, mà chỉ  có
           Siết chặt tay nhau chào buồn huynh trưởng ra đi.     lao thẳng vào mục tiêu.
           Ngày mai, đàn em ra trường.
                                                                Vậy nên sáng hôm nay nhiều rực rỡ lắm. Khoá 8, quân
           Lễ Mãn Khóa                                          phục đại lễ đã chỉnh tề không một lớp bụi sót lại của kỳ
                                                                đi diễn hành. Giày bốt, dĩ nhiên soi mặt thấy bóng hình
           Ánh  ban  mai  của  sáng  rạng  ngày  20  tháng  10  năm   rõ nườm nượp. Tất cả đều như mới vừa cắt chỉ ra lò.
           1973 thật là rực rỡ. Rực rỡ bởi nắng vàng tháng mười   Khóa đã tập hợp đầy đủ thành năm khối tức năm đại
           và  rực  rỡ  bởi  lòng  các  siêu  huynh  trưởng  mong  mỏi   đội 31, 32, 33, 34, 35 đứng đợi.
           được chuẩn bị làm lễ ra trường sau cả năm dài học tập
           đã tới. Rồi đây sẽ rời khỏi những phòng giảng thênh   -Thao diễn ...Nghỉ!
           thang nhưng buồn ngủ muốn chết. Rời khỏi những bãi
           tập đầy cát nóng và nắng nung người và cũng những    Mỗi  khối  như  vậy  có  một  sinh  viên  sĩ  quan  đẹp  trai
           cơn buồn ngủ mê man. Rời cô sương sáo nước da bánh   đứng  trước làm  đại  diện. Tôi  cũng  muốn  đứng  trước
           mật mê tơi. Rời khu gia binh với nợ nần chồng chất bởi   khối làm đại diện, nhưng ông sĩ quan kêu thôi anh cứ
           những  buổi  cơm  trưa  chiều  và  cà  phê,  bi  da  giải  trí.   vào hàng mà đứng. Và người mà lẽ loi đứng trước tất
           Khu gia binh không được bán rượu, bán bia nên không   cả mọi người là thủ khoa của khóa. Mà cái huông lạ kỳ
           bao  giờ  có  những  buổi  nhậu  tét  kèn  nên  sổ  nợ  cũng   cho hầu hết mọi quân trường là thủ khoa hay leo lên
           không cao ngập khỏi đầu cho lắm.                     bàn thờ sớm hơn tất cả. Chắc có lẽ vì sự hãnh diện của
                                                                thủ  khoa  nên  luôn  chọn  các  binh  chủng  gần  mặt  đất
            t  tuần  nay,  các  siêu  huynh  trưởng  khóa  8B+C/  72   hơn mặt trời nên lìa đời sớm hay sao? Tôi vẫn không
           Thường  Xuyên  cứ  ăn  ở  không  dạo  chơi  quanh  quẩn   bao giờ thích làm thủ khoa.
           trong trại, nghe nhạc viết thư tình, viết di chúc để lại
           chứ chẳng còn hứng thú rảo tìm đàn em phạt vạ như    Sân Vũ Đình Trường đã đông người đến dự. Khán đài
           thời  gian  còn  làm  đại  huynh  trưởng  nữa.  Giam  mình   được che mái làm cho mát.
           nơi  đây,  kỷ  luật  quân  trường  cả  năm  dài  đăng  đẳng,   Nơi khán đài có con đường nhựa thật đẹp cùng hàng
           lòng chỉ muốn bung ra khám phá chân trời lạ của đời   cây bã đậu xum xuê. Con đường mà cách đó một năm
           nhà binh. Nhưng khi ra ngoài thì mới thấy, mái trường   về trước, các huynh trưởng đã dợt các tân khóa sinh tụi
           là nơi ấm cúng dễ thương. Các bài học đã xong. Lựa   tôi một trận te tưa. Và cũng chính con đường đó, chúng
           chọn  đơn  vị  đã  rồi.  Những  phù  hiệu  đã  mua,  mướn   tôi các đại huynh trưởng cũng dợt khóa đàn em tơi tả.
           may  vào  áo  trận.  Chỉ  còn  đợi  ngày  chính  thức  ra   Nay,  con  đường  này,  đầy  bóng  mát  lại  chứng  kiến
           trường.                                              những  người  tuổi  trẻ  lên đường.  Lên  đường  về  miền
                                                                cát  nóng  có  bom  rơi  đạn  nổ,  có  một  chuỗi  dài  xung
           Và hôm nay, ngày ra trường. Tuổi trẻ đã trưởng thành   phong, có mộ bia và chân gỗ. Và cũng có những hào
           trong trường kỳ hít đất nhảy xổm, vác giò lên hàng rào   hùng.  Rồi  chút  nữa đây,  con  đường  này  sẽ trở  thành
           kẻm gai cho máu chảy về tim. Đứng im ba lô nón sắt   con  đường  tình  tự.  Những  thân  nhân  và  bồ  bịch  sẽ

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                171
   167   168   169   170   171   172   173   174   175   176   177