Page 43 - Dac San BK 2013
P. 43

ự         Ơ            ự                        Thời tiết thế này chán ngán lắm!
                                                                     Bên ngoài mưa gió ướt át, ba người gom lại bên

                                                                trong mui tàu thật là tù túng. Chưa đến bốn giờ, trời tối
                                                                như đã về đêm. Ghe, nhà lấp lánh ánh đèn. Vũ và Vinh
                                                                phụ anh Bảy nấu cơm, rồi cùng nhau ăn cho xong buổi
                                                                cơm chiều. Độ nhậu hồi sáng với nhân viên khuân vác
           Đã cuối tháng ba!                                    trên trạm còn lưu giữ men rượu trong huyết quản, ai
           Tháng tư gợi nhắc lắm đau thương.                    cũng còn ngầy ngật, bụng dạ lỡ đói lỡ no.
           Có  phải,  mỗi  một  ngày  lưu  vong  là  một  ngày  đen,   Ở đây, quanh mình chỉ có trời và biển mênh mông, để
           tháng ngày Quốc Hận!                                 ngắn  lại  thời  gian  trống  vắng  người  ta  thường  rủ  rê,
           Niềm ưu tư thôi thúc tôi, ngồi lại với bàn phím, với tâm   gom  lại  khề  khà  chuyền  nhau  chén  rượu.  Chén  chú,
           tình, với những trang sử buồn của tháng tư năm 1975,   chén anh, chuyện trò mày-tao… phút chốc đã nhuộm
           với Diễn Đàn Bất Khuất.                              hồng những buồn chán của cuộc đời. Vùng biển, làng
                                                                đánh cá, tôm cá ngon thì phải bán cho nhà cầm quyền
               Mấy ngày nay biển động. Dân đánh lưới cá tôm     để  được  cấp  phiếu  mua  dầu  chạy  máy  và  kiếm  chút
           không ra khơi được. Tàu chở hàng phải cột dây, nằm ở   tiền cho rau gạo, nhưng đồ biển các loại lụn vụn phế bỏ
           bến, để chờ trạm "thu mua" của nhà cầm quyền gom đủ   để làm một vài món gọi là đưa cay với men nồng thì
           số lượng hải sản tối thiểu cho một chuyến.           không thiếu. Ai cũng biết, rượu đế bây giờ không còn
               Bước sang tháng tư, thời tiết trở nên bất thường.   là "nước mắt mắt quê hương" nồng nàn chân thật như
           Các chuyến vượt biển bằng ghe tàu nhỏ mất dần cơ hội   ngày trước. Từ ngày phải sống dưới chế độ công sản,
           để ra khơi. Hôm nay bổng dưng có gió mạnh, có lúc    thứ gạo sâu nát, loàng xoàng, dân còn không đủ để nấu
           chắc phải hơn bốn mươi cây số một giờ, làm biển động   cơm ăn, tính chi chuyện đem gạo đi nấu rượu để uống.
           mạnh. Không thuyền ghe ra biển, không tàu bè trở về.   Bây giờ, lắm người nấu rượu học đòi theo chủ nghĩa
           Mưa cứ nối nhau, cơn từng cơn, từng cơn rào rạt trút   duy vật của đảng, tán tận lương tâm, khinh thường liêm
           nước  lên  vạn  vật.  Bãi  biển  cạn.  Vùng  đất  bùn.  Sóng   sỉ. Háo lợi, ham tiền, họ bất chấp các thủ thuật có hại
           cuộn  nhào,  màu  phù  sa  nâu  đỏ  đục  ngầu.  Trời  âm  u   cho sức khoẻ, như dùng phân đạm để ủ cho men dậy
           buồn.  Trùng  dương  xám  mù  mịt,  lòng  người  chùng   nhanh hơn, hay pha thêm thuốc diệt sâu bọ cho là làm
           xuống ưu tư. Biết đâu, giờ này có con thuyền đi tìm tự   rượu trong hơn và tăng thêm nồng độ rượu… Chừng
           do của người Việt Nam đang chao đảo trong cơn sóng   như, cứ phải quay quần trong năm tháng dài vô vọng,
           gió  ngàn  khơi.  Biển  động,  tàu  thuyền  vượt  sóng  khó   không thấy được ánh sáng của tương lai, người uống
           khăn, nhưng dễ vượt trốn hơn. Không vướng bận thân   rượu cũng bất cần, bất chấp ngày  mai sẽ ra sao, biết
           quyến đồng hành, chiếc 3392 này chắc cũng liều chạy   rượu độc hại cứ liếu uống!
           ra khơi đó từ đêm khuya hôm qua.                          Húp miếng canh, ăn uống qua loa cho xong rồi ba
               Ra đến trạm thu mua, tức là đã qua khỏi các trạm   anh em theo nhau rời tàu, thả lòng vòng lên trạm thu
           kiểm soát của công an biên phòng và căn cứ hải quân   mua tán dóc với công nhân trên trạm. Câu chuyện thăm
           rồi. Nhìn đại dương rộng mở, nôn nao mong ước được   hỏi những người trên trạm đôi phút cho có tình tự làng
           thoát  ra  ngoài  vùng  biển  nước  của  tự  do  khơi  lắm.   nước xong, Vũ và Vinh kéo hai cái thùng chứa hải sản
           Người ta liều lĩnh vượt sóng bằng ghe tàu mỏng manh   ra ngoài cửa, chia nhau ngồi. Ngồi nhìn màn mưa mù
           hay trong mùa biển động để công an và tai mắt không   mịt.
           để  tâm  theo dõi,  lùng  kiếm.  Thuyền  nhân  chọn  hiểm      - Ê, Vinh!
           nguy trong sóng to gió lớn để trốn thoát chế độ ngục tù      Thấy Vinh quay lại, Vũ vỗ nhẹ nhẹ mấy cái lên
           của  cộng  sản,  chấp  nhận  đánh  đổi  tính  mạng  chính   thành thùng rồi nháy mắt, ra chìu đác ý lắm. Anh gật
           mình vì hai chữ Tự Do.                               đầu, cười đồng tình với Vũ. Lâu nay, mấy anh em để
               Tàu đánh cá quanh đây hầu hết thấp hẹp, nên tốc   mắt  đến  loại  thùng  này,  chịu  lắm!  Thùng  hình  khối
           độ  tàu  lướt  sóng  nhanh  gọn,  để  thích  ứng  với  nghề   vuông, sáu miếng nhựa cứng ráp dính với nhau. Giữa
           đánh  lưới  vây,  lưới  kéo,  bắt  tôm,  cá  thu,  cá  ngân,…   lớp nhựa cứng là chất liệu cách nhiệt, giúp giữ tôm cá
           Nhưng biển động ghe tàu nhỏ đành nằm bến chờ thời    ướp  nước  đá  chậm  bị  tan  đá  dưới  sức  nóng  của  mặt
           tiết và tàu chở hải sản cũng phải neo tàu chờ chuyến.   trời. Thùng nhẹ, nhưng cứng chắc và tháo ráp nhanh lẹ.
           Có chuyến chở hàng mới có tiền cơm gạo, có cơ hội dò   Tháo ra, sáu miếng chồng lên nhau chỉ cao hơn gang
           đường để chọn cửa biển, được mua dầu để tích trử cho   tay, cất giữ gọn gàng. Mỗi miếng, đủ sức làm phao cho
           ngày ra khơi.
                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 42
   38   39   40   41   42   43   44   45   46   47   48