Page 47 - Dac San BK 2013
P. 47

bong  nhừ,  mỗi  muổng  cháo  nóng,  không  cần  muối,   thành với Đảng cộng sản ViệtNam". Trên các tấm bảng
           đường…  chi  cả,  cứ  ăn  cháo  không  mà  thôi  cũng  đã   sơn đỏ choét ăn mừng ngày thành lập công an, hôm 3
           ngon lắm rồi, có thêm chút vị mặn béo của trứng vịt   tháng 2, có khắc ghi lệnh truyền rằng "Công an nhân
           muối thì đê mê tuyệt vời.                            dân - chỉ biết còn đảng còn mình". Thực rõ ràng, quân
               Trong trại tù cộng sản, cơm nấu từ gạo mốc và sâu   độì, và nhất là công an, chính là các công cụ chỉ để bảo
           quệnh thành từng cục to muốn bằng nắm tay, lại trộn   vệ quyền lực của đảng và để khống chế các quyền làm
           thêm các thứ khoai hư khoai sùng, các thứ mà người ta   người của người dân. Thời này, nhân dân bị đảng xem
           chỉ dùng cho heo ăn. Thế nhưng, hôm nào được bè bạn   như những sinh vật vô nghĩa. "Nhân dân" chỉ còn là cái
           có cơ hội phụ nấu bếp, được mang về phòng giam cái   thứ chữ nghĩa để người ta tuyên truyền mà thôi!
           lon "guigoz" nước cơm. Cả chục người tù chia nhau,        Cùng lúc với tiếng loa gọi tới tấp, có tiếng máy
           mỗi người một vài hớp nhỏ. Giữ tứng chút nước cơm    tàu hụ lên và cái bóng dáng đen ngòm của chiếc tàu
           còn  nóng  ấm  trong  miệng,  nuốt  chầm  chậm  cho  lâu   đánh cá cao dềnh dàng dựng mũi rẽ nước, phóng ào ào
           hết,  như  để  vị  giác  được  đền  bù  chút  ít  thèm  nhớ.   tới.
           Trong tù đày, thiếu ăn triền miên, cơn đói thèm dễ sai      Máy tàu gầm rú.
           khiến  người  ta  suy  nhược  tinh  thần  đấu  tranh  lắm.      Sóng nước đì đùng.
           Nước cơm dù từ gạo hẫm và khoai mốc vẫn ngon và           Mũi tàu phóng vụt tới, trông như chỉ giây phút sẽ
           quý vô cùng, nhất là cho những đồng đội đang bị phù   chẻ đôi con tàu bạc mệnh phía trước, và nhận nó chìm
           thũng.                                               xuống đáy sông.
               Tối nay, tàu có gạo để nấu cháo, Vinh thấy mình       Tiếng  máy  lại  gầm  lên  như  con  thủy  quái  chực
           thật là may mắn!                                     nuốt trọn con mồi. Nó khựng lại, mũi cất cao lên.
               Thời này, lắm gia đình chỉ còn biết trông mơ sao      Soạt!
           được thấy trẻ con nhà mình có bát cơm, nấu bằng hạt       Sóng cuộn dậy, đập vào thành tàu  Đèn chói sáng,
           gạo  như  ngày  xưa,  ngày  cộng  sản  chưa  chiếm  đoạt   nghe nóng trên da người.
           miền  Nam.  Những  ước  mơ  thật  tầm  thường,  nhưng      Rầm!
           ngày qua ngày, điều mơ ước đêm qua, vẫn còn là mộng       Chớp nhoáng, toàn thân con thủy quái này đã sàng
           mơ, chuyện không tưởng.                              quặt ngang, nhập sát vào con mồi. Sức ép của nó đè
               Thế đấy, cái đảng cộng sản lại gọi là "giãi phóng"!   dẹp mấy cái vỏ bánh xe treo bên hong chiếc tàu chở
               Ăn uống xong, Vũ theo Vinh leo lên mui ngồi hút   hàng.
           thuốc và chuyện trò với anh Bảy, cho có anh em. Tiếng      Anh Bảy vội vã hạ thấp tốc độ, gạt cần lái đưa tàu
           súng lúc nãy như còn vang văng vẳng trong đầu, câu   né bớt sức va chạm. Vũ thả người rớt tọt xuống dưới
           chuyện của mấy anh em lừng khừng, rời rạc. Ngồi hút   mui, nhanh chân đạp clucht, kéo cần sang số gài trả về
           điếu thuốc chưa xong, bổng có loạt đạn, bắn đến hướng   số lui để thắng tàu lại. May là nhờ đang chạy ngược
           tàu mình. Chưa ai nhận hiểu ra được chuyện gì xảy ra   nước, tàu dừng lại thật nhanh.
           thì thêm mấy loạt đạn ngắn, nghe thật gần, tiếng vang      Phập!
           chát chúa, đạn bay tới tấp ngang trên đầu.                Cây móc từ tàu công an cấm lên mũi tàu, kéo ghịt
               Phực! Phực!                                      chiếc tàu chở hàng vào.
               Không gian chợt bừng lên, sáng trắng. Năm bảy         Vinh phóng người chạy ra mũi, thả thêm hai vòng
           cái  đèn  pha  từ  đâu  đó  cùng  nhau  xé  toạt  màn  đêm   vỏ xe xuống, để chêm thêm giữa mũi tàu đang bị sóng
           phóng các luồng sáng nóng rực thẳng vào tàu. Rồi đèn   nhồi, va đập mạnh vào thân gỗ cứng cáp của loại tàu
           pin cầm tay nhấp nhoá hè nhau cùng quét rọi lùng kiếm   đánh cá.
           từ thân người xuống sóng nước quanh tàu.                  Chụp  cuộn  dây  từ  tàu  công  an  biên  phòng  thảy
               - Dừng lại!                                      qua, Vinh quấn cột cho hai tàu cặp kè nhau.
               - Dừng lại ngay!                                      - Đ.M. tàu vận chuyển của thằng Bảy hả?
               - Công an nhân dân… !                                 Anh Bảy lớn tuổi, thủ vai chủ tàu. Ba Thơ, trưởng
               - Biên phòng đây!                                phòng vận chuyển, thường hách dịch gọi tàu chúng tôi
               Thời này, người ta thấy chừng như kẻ cầm quyền   là "tàu của thằng Bảy". Hắn đứng ngay ngoài mũi tàu,
           thích tô son trét màu, thêm thắt hai chữ "nhân dân" vào   lên tiếng hỏi và nhảy sang trước. Một tên công an ôm
           bất cứ nơi nào có lợi cho tuyên truyền. Quân đội "nhân   AK  phóng  nối  theo.  Nhiệm  vụ  của  Ba  Thơ  chỉ  lòng
           dân", công an cũng đặt tên là công an "nhân dân". Thế   vòng trên văn phòng xuống bến tàu, nhưng hắn khoái
           nhưng, hiến pháp lại sắt thép quy định: lực lượng vũ   đeo súng đi theo công an bắt ghe tàu vượt biên lắm. Cứ
           trang  hay  quân  đội  "nhân  dân"  phải  "tuyệt  đối  trung   như hắn thì lợi lắm thứ, vừa tạo thành tích nhiệt tình,

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 46
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52