Page 46 - Dac San BK 2013
P. 46

chừng ba mươi phút là coi như thoát được gông cùm         Anh Bảy siêng và chịu nấu ăn lắm. Anh làm thức
           cộng sản.                                            ăn ngon, chế biến đồ nhậu rất tài tình, nhất là món canh
               Khởi  từ  điểm  này,  thoát  đi  không  khó  lắm.  Cái   chua,  anh  nêm  nếm  mười  lần  như  một,  hương  vị  cứ
           khó là làm sao rước đón được gia đình thân hữu lên   ngon tuyệt như nhau.
           tàu, lọt qua tai mắt của công an cùng các tàu tuần và      Vào trong sông có bớt gió, nhưng mưa cũng còn
           trạm kiểm soát biên phòng, trước khi ra đến trạm thu   khá nặng hạt. Về khuya, đoạn sông thưa vắng nhà dân,
           mua  này.  Đứng  ngoài  mũi  chờ  tháo  dây,  nhìn  đại   lâu lắm mới thấy ánh đèn trên bờ.  t nhà, ít có lưới đáy
           dương rộng mở đợi chờ, lòng bồi hồi mong ước. Đến    giăng, thỉnh thoảng Vinh mới mở đèn pha xem chừng
           đây bao nhiêu lần rồi, nhưng tàu vẫn lấy hàng rồi quay   sông nước và cột đáy. Dưỡng máy để chờ thời cơ, tàu
           trở về.                                              bình  thản  chạy  về  bến  nhà.  Đêm  vắng,  buồn  mênh
               - Tụi tui đi nghen!                              mang, nhớ gia đình, nhìn tương lai mờ mịt như bầu trời
               Tiếng  anh  Bảy  gọi  lớn  từ  giã  người  trên  trạm,   đêm nay.
           nhắc Vinh trở về với thực tại. Chú Mộc, trưởng toán       Bổng  Vinh  nghe  như  có  tiếng  súng.  Loạt  đạn
           công nhân, sốt sắng bước xuống tháo dùm đầu dây cột   ngắn, nghe xa phía trước. Vinh gọi xuống mui:
           vào trụ cầu. Tay cuộn đoạn dây thừng, chú ân cần mời      - Ê Vũ , mày có nghe gì không, hình như có tiếng
           hẹn:                                                 súng bắn phía đâu đằng trước tàu mình.
               -  t bửa ra đây nhậu tiếp!                            Anh Bảy bận xem chừng nồi cháo. Vũ lom khom
               Rượu vào lời ra, thường làm mất tình cảm, nhưng   đi đến gần Vinh hơn:
           cũng  qua  chén  rượu,  người  ta  dễ  kết  tìm  thân  hữu.      - Chắc ở dưới này máy chạy ầm ầm, tao với anh
           Thảy cho Vinh đón chụp khoanh dây xong, chú Mộc           Bảy có nghe gì đâu.
           chồm người xô mũi tàu ra khỏi cấu tàu. Chú Mộc cười       - Ừ, tiếng súng ở xa, chắc trên này mới nghe.
           thân mật:                                                 Vũ nhóng người lên trên nóc mui, cùng Vinh lắng
               - Rồi, chạy đi!                                  nghe  một  lúc,  cũng  không  nghe  tiếng  súng  nào  cả.
               Vinh cám ơn chú, chống sào đẩy mũi tàu cho xoay   Vinh  nghỉ,  có  thể  tự  mình  nghỉ  ngợi  lắm  chuyện  đã
           thêm ra ngoài. Anh Bảy kéo cần lái qua phải và tăng   qua, trí óc lầm lạc.
           thêm  tốc  độ,  đem  mũi  tàu  quay  ra  khỏi  bờ,  rồi  chạy      Vũ vấn và đốt cho Vinh điều thuốc. Hai đứa hút
           vòng vào lòng sông dẫn về thành phố.                 thuốc,  lặng  yên  cùng  lắm  mối  ưu  tư  nhắc  nhở  riêng
               Tàu  rời  bến,  người  trên  trạm  cũng  tản  mác,  về   mình, chẳng ai còn muốn nói với nhau tiếng nào. Đêm
           nghỉ ngơi. Đèn trên trạm lần lượt theo nhau tắt, chỉ còn   khuya,  có  tiếng  súng  khu  trạm  công  an  biên  phòng,
           vài bóng, ánh vàng mờ mờ trong gian nhà công nhân.   thường  vì  có  tàu  của  vượt  biên bị  đuổi bắt.  Lại  phải
           Đêm  tối,  trời  mưa,  tàu  thuyền  vắng,  Vinh  luyến  tiếc   chứng kiến cảnh bà con mình bị hành hạ hay xác dân
           chống sào dưới nước, ngoái nhìn biển cả đang xa mờ   lành trôi dạt trên sông nước. Trách nhiệm và an toàn
           phía sau. Kéo đầu cây sào trong nước thêm một lúc, để   cho  thuyền  nhân  trên  tàu  trong  ngày  vượt  biển,  lắm
           rửa cho sạnh bớt bùn sình của đáy sông đã bám vào,   điều nằm ngoài khả năng của Vũ và Vinh. Tính toán
           anh gát cây sào tre nằm tựa vào trong lòng khoang, rồi   thành hay bại, sống hay chết bị tuỳ thuộc vào Ơn Trên,
           đi lên mui ngồi vấn thuốc hút, chuyện trò với anh Bảy   số mạng may rủi.
           và Vũ.                                                    Vinh mở thêm đèn trên mui tàu, và dùng đèn pha
               Tàu chở ít, nhẹ, nhưng gặp lúc giòng nước trong   thường hơn để tụi tàu biên phòng không bắn lầm.
           sông đang đổ ra biển, phải chạy nước ngược về. Ngoại      Anh Bảy đưa tách nước trà lên cho Vũ cầm giùm,
           trừ tiếng máy dầu cặn và đèn từ tàu mình, sông nước   cho rảnh tay để chống và rút người leo lên nóc mui. Để
           tối  vắng.  Chạy  suốt  hơn  một  giờ,  không  thấy  bóng   tách trà lên băng ghế, anh đến kềm cần lái:
           dáng chiếc tàu nào. Thời gian này, không ai đi đánh cá      - Cháo chín, anh ăn xong rồi. Để anh coi lái cho,
           về, và cũng không thấy tàu ra biển. Những lúc như thế   hai đứa xuống ăn đi.
           này, tàu ra biển thì chỉ có tàu công an đi tuần hay tàu      - Cám ơn anh Bảy.
           vượt biên. Chiếc tàu của dân chúng trở về thì chỉ vì đi      Giao  cần  lái  cho  anh  Bảy,  Vinh  cùng  bạn  tuột
           vượt biên lạc hướng hay bị biển động phải quay vào.   xuống bên dưới mui kiếm cháo ăn. Trong góc, nồi cháo
           Anh Bảy gọi Vinh:                                    của anh Bảy còn bốc hơi nóng, hai trứng vịt muối được
               -  Hồi  chiều  ăn  sớm  quá,  chắc  ai  cũng  sót  ruột,   anh chu đáo chẻ sẵn làm hai. Mặc dù không còn gạo
           Vinh  coi  lái  để  anh  xuống  nấu  miếng  cháo,  anh  em   ngon thơm như thời trước khi bọn cộng sản cướp nước,
           mình ăn thêm.                                        cháo trắng của anh Ba nấu vẫn hấp dẫn lắm. Anh tỉ mỉ
                                                                từ  việc  canh  lửa,  canh  nước,  quậy  cháo…  Hạt  gạo

                    ___________________________________________________________________________________


                         Đặc San Bất Khuất 2013 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX                                 45
   41   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51