Page 317 - DAC SAN BK 2015
P. 317
Chuyện ở đơn vị cũ
BK Tạ Văn Quang 32 * Thằng xạ thủ đại liên tánh tình tếu táo kể
rằng: Xong trận, đại đội trưởng gọi máy xuống
Cận Tết có lẽ Tạ Văn Quang 32 buồn cô đơn trung đội, trung đội chết bị thương gần hết, thằng
hay sao, hoặc thấy rảnh rỗi ngồi viết văn kể lính mới nhờ núp giỏi còn lành lặn tới nghe máy:
chuyện đời xưa con mẹ bán dưa ... Đưa cho thằng - A lô tui nghe.
Liêm nhờ gửi lên DĐ. Đại đổi trưởng bảo báo cáo tình hình, nó trả
24 Tết công việc bề bộn, ngồi gõ chữ cho nó lời:
với 8 trang giấy thấy phát ngán, mấy năm rồi AE - A lô, báo cáo địch chết ba ta chết hết; nghe
mới lại nhờ đến, huynh đệ BK, nhưng biết đâu nhờ đạị đội trưởng chửi thề, nó sửa lại:
vậy mà có cho KH nằm trên giường nhịp đùi đọc - A lô, địch chết ba ta vô sự, hồng thập tự
chơi cho vui, sao y bản chánh, xin mời cả nhà chạy có cờ ...
BK.
Nguyễn Hữu Liêm 311 * Thằng binh nhất người Quảng, bình thường
cũng ít nói, nhưng hễ có ai nói động tới là nó động
Mỗi lần họp mặt, AE hay hỏi sao lúc nầy lại liền, mà nói văn chương có vần có điệu lắm,
không viết gì, lên mạng chỉ thấy chúc mừng sinh chằng hạn anh em cười nó hà tiện, đã cá khô còn
nhật, chia buồn… chán quá. Bởi vì tao không phải kho mặn chát, nó đáp:
là nhà thơ (chỉ là phòng trọ thơ) nên không thể trả - Thì anh nhiều tiền anh mua trái mít, tôi ít
lời rằng "Cơm áo không đùa với khách thơ", thay tiền tôi mua trái thơm.
vào đó tao kể chuyện: Đi hành quân ngang qua vườn nhà người ta,
cái miệng nó cứ nhóp nhép từ đầu đến cuối, tao
Có ông đồ, bày giấy bút ra rồi cứ ngồi mà hỏi :
nhăn nhăn nhó nhó, bà đồ thấy vậy bảo: - Cái gì mầy cũng ăn được vậy, lỡ trúng độc
- Gớm trông ông rặn cứ như tôi rặn đẻ; ổng sao ? nó đáp:
gắt: - Thượng (đồng bào Thượng) ăn rồi.
- Thì bà có cái để mà rặn, chứ tôi chẳng có gì. Bữa nó khoe chai nước tương mới mua, có
Lúc nầy xe ôm ế lắm, ngày nào tao cũng được thằng ghét chôm mất, nó chửi đổng, tay hạ sĩ già
cám ơn quá trời luôn. Thì xe ế đậu một chỗ, người nhẩn nha:
ta tấp vào hỏi thăm đường, mình chỉ xong, người - Huynh đệ chi binh, để hở nó rinh, để kín nó
ta cám ơn. rình, chửi bậy nó đinh.
Thời may, quán nhậu chỗ tao đậu xe cần Đụng trận xong, trong lúc anh em nghỉ ngơi
người giữ xe, lương khá bèo nhưng tao cứ nhận, thì nó lượm vỏ đạn, thằng đại liên chọc:
cho nó qua cái cơn bối rối nầy đã. - Hồi nảy nó là thằng bắn nhiều nhất đó ; nó
Quán nhỏ, chỉ có bảy bàn (nhựa) nên cũng cãi lại:
không đến nỗi cực, mà cái sự rảnh của việc giữ xe - Tao mới là thằng bắn ít nhất, nhắm chính
nó trái ngược với cái sự rảnh của xe ôm, chỉ lo là xác, bắn bạc cú mới chắc ăn, một giọt xăng là một
rảnh quá, quán nó dẹp, cộng với cái sự đầu óc tao giọt máu, một viên đạn là một quân thù mà mậy.
lúc sau nầy nó làm sao ấy, chuyện từ hồi xửa hồi
xưa tao lại nhớ, mà chuyện bây giờ nói trước quên * Có tay lính già điếc đặc, muốn gọi chả tao
sau, ừ thì sao không kết hợp hai cái sự ấy, nhớ lại phải lượm đất đá chọi trúng chả mới hay, ban ngày
những chuyện ở đơn vị cũ, kể anh em nghe chơi. chả nhìn miệng mình nói thì hiểu, gặp đêm tối trời
Chuyện rằng: thì bó tay. Đơn vị bị lộ điểm kích đêm, du kích
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 317