Page 65 - DAC SAN BK 2015
P. 65
- Người đâu mà ác quá trời, thấy người quen Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc
mà hờ hững dzậy sao! tui cũng chống chế cho áo nàng xanh anh mến lá sân trường
xong sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
- Tui bỏ đại đội đi lễ mà không báo cho đại anh pha mực cho vừa màu áo tím.........
đội trưởng nên không an tâm, mong Cúc thông
cảm. Đêm trăng
Nàng chỉ cười và cùng sánh bước không thèm
nói thêm gì nữa! thật tủi cho tui! nhỏ Thưởng biểu Đêm rằm nơi đây tuyệt vời khôn tả: trăng
tui khờ là quá phải, đâu phải tầm xàm. Ông bà thanh gió thoảng, con lộ giữa làng trở nên rộn rịp
mình nói rồi: "ở lứa tuổi thành niên: nữ tinh hơn đông đầy của trẻ nhỏ chạy nhảy vui đùa cùng nam
nam là vậy". thanh nữ tú, nắm tay múa hát hòa quyện dưới
Thú thực với các bạn, ngày ấy dù có hay trăng cùng cỏ cây thiên nhiên lung linh huyền ảo.
không tình yêu nhỏ bé tại quê nhà cũng không thể - Thiếu-úy..chị Cúc chờ ngoài cổng
thuyết phục mà giữ tui trong trái tim nồng ấm của - Ừa! tao ra ngay.
em một khi người cận kề mình cứ luôn tìm hoặc - Em có cần theo không?
tạo cớ giựt mình ra khỏi tay người nơi khác, mưu - Thôi khỏi, cứ làm như việt cộng bên hông
sự tuy nhỏ bé, nhưng thêm vào đó cái diễm tuyệt đó sao?
của nhan sắc và sự yêu kiều thì tui phải đầu hàng - Trung úy dặn em canh chừng mà!
quí nương...các bạn thì sao? cũng khó lắm phải - Bà mẹ mày khéo lo!
không hè??? Nàng tối nay bận đồ bộ trắng nhìn thấy ngồ
ngộ, mặc đồ trắng mà dạo dưới trăng thì ôi thôi
Thăng cấp giống con gì kà!?
- Xin lỗi để Cúc đợi lâu
Buổi sáng lành lạnh ở đây dươi gốc cây dầu - Không sao; Cúc cũng mới tới. Trăng tối nay
già, cao cao trên núi trùng điệp xanh màu lá, đẹp, Cúc mời Thắng cùng đi dạo ngắm cảnh đêm
sương mù phảng phất bồng bếnh tan nhanh bởi trăng hầu sau này không phải nuối tiếc.
lung linh của nắng, không như giá lạnh, mù sương Hai đứa sánh bước bên nhau trò truyện hỏi
dày đặc vương vấn núi chẻ Hàm Rồng và lãng han, tò mò tọc mạch thì các nàng là số một nên:
đãng trên đầu thị xã phố núi đất đỏ miền cao, đại quê tui nơi mô, gia cảnh thế nào? thật thà như
đội tập họp chờ đón đại bàng tới có huấn thị và chỉ đếm, tui cứ khai báo hồn nhiên, như trả bài thuộc
thị mới cho đơi vị. Sau phần chào hỏi và báo cáo: lòng chẳng đắn đo suy nghĩ chi cả-- bà mẹ đúng là
- Các em thân mến... hôm nay đại đội có tin thằng khờ! ai đánh mà khai. Đến phiên tui hỏi thi
vui, vì thế tui đến chia vui cùng anh em. Vậy hai nàng mặc cả.
chuẩn úy có tên sau đây đã có quyết định từ bộ - Điều gì Cúc muốn! tui nói xong rùi, ngược
TTM/QLVNCH vinh thăng thiếu úy thực thụ cho: lại tui cũng muốn Cúc trả nó cho tui như vậy, có
- Chuẩn úy Trần Cao Thắng khóa 8/B+C/72 được không?
và Chuẩn úy Nguyễn Kim Thành. Chúng ta vỗ tay - Dĩ nhiên! nhưng với điều kiện----
chào mừng hai tân thiếu úy, tui cũng mong anh em - À-ha ăn gian tui ha.
vui vẻ trong khả năng từng người. - Nắm tay Cúc đi và đổi cách xưng hô, chớ
Vì sự hạn hẹp, sau bữa men nồng của bia gọi đừng như kẻ xa lạ, Cúc không vui đâu! đêm về
là một chút rửa lon và một chầu cà phê quán khó ngủ lắm!!! đã xa nhà, có chút tình trong tim
Thưởng, đang chuẩn bị ra thì Cúc về. Hôm nay có mình mà không trọn vẹn thì buồn lắm, chịu không
sự khác thường bởi áo dài không trắng nữa mà đổi nổi!!!
thành vàng, cái áo trằng hằng ngày mãi bay bay - Nắm tay thì chịu liền, nhưng xưng hô thế
trong mắt tui, nhưng hôm nay không thấy nên mở nào chẳng được
miệng mắc quai mà làm mọi người trố mắt nhìn - Không chịu thi thôi! đành vậy, cuối cùng tui
thằng khờ lột xác trước mặt nhiều SQ Tiểu Đoàn: phải chào thua và xin cho từ từ.
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 65