Page 66 - DAC SAN BK 2015
P. 66
Hai đứa nắm tay nhau đi tới đi lui mà kể cho mình khi cần. Tình cảm giữa tui và nàng mỗi ngày
nhau nghe đến cảm giác ấm dần hai bàn tay trong càng sâu đậm bởi sự bồi đắp của nàng, nhưng với
hơi thở hòa hợp mồ hôi tay hai đứa. tui thì vì được nàng chăm sóc quá kỹ làm tui ngộ
- Em quê Ninh Hòa, Vạn Ninh Khánh Hòa nhận chăng như:
gần đèo Đại Lãnh, tốt nghiệp trung học y-tế Nha Thường mặc áo dài vàng vô thăm lúc 2 giờ
Trang, ra trường phân bổ về Phú Bổn và bây giờ ở trưa khi tui đang ngủ, tỏ ý giận hờn khi có bạn gái
đây, em cũng có nhiều bạn trai, nhưng chưa có ở thị xã vô thăm, mình chưa là gì của nhau họ vô
tình cảm sâu đậm với ai !!! thăm với tư cách bạn bè thôi , đâu có gì quá đáng
Phải không ta?....sương ẩm bờ vai thấy em mà em trộm nghĩ sai về tui thì.....buồn!!!
lạnh mà thương, mình vội ôm vào lòng xoa hai vai Kể từ ngày truyền xê-rom thì ngày ngày
và lưng áo em đưa về nhà, nàng hai tay xiết mạnh, thường vào buổi trưa trong ca làm việc buổi chiều
môi kề môi nói nhỏ. thì nàng hay ghé thăm chừng tui trong lô cốt chỉ
- Sáng mai qua trạm, Cúc thử máu coi tương huy phía sau văn phòng xã.
tác ra sao rùi truyền xê-rum nghen cưng! - Thiếu úy... chị Cúc vừa vô thăm ngay lúc
Giời ơi, tui nghe mà muốn rụng rời, maseour ông thày đang ngủ, nên ai đâu mà biết vì còn bận
hè maseour. Đến đây thì mười rõ mười lòng mình kéo cưa....
cũng nghe rộn ràng, nhưng nó vẫn cứ sao sao ấy. - Cái gì! mày có thấy miếng carton gắn trước
Về tới cổng đại đội gặp thằng em đứng đợi mà cửa không?
lòng chơi vơi lẫn lộn. - Dạ em có chỉ cho chỉ, nhưng bả cứ vô em
làm sao được!
Sang trạm xá - Mày mà để trung úy thấy thì liệu cái hồn
mày! Thằng truyền tin nói thêm.
Sáng ngày sang trạm xá cho Cúc lấy máu trên - Mấy hôm nay ngày nào tui cũng thấy chỉ vô,
đầu ngón tay và chờ kết quả đường truyền, trở về chớ đâu phải chỉ có hôm nay.
club đại đội ăn uống chút gì lấy sức vô thuốc, vì - Mẹ pà! không biết đuổi ra mà tụi bay còn
truyền hết chai đó cũng phải mất nhiều thời gian, nói nửa hả!!!
thuốc vô mới được nửa chai thì ôi thôi, khó chịu Sau ngày đó, mình đành phải giăng võng ở
quá!!!!!!!!!!!!! làm sao bây giờ, kêu ai đây, ai biểu chái trường học mà ngủ trưa, nhưng rùi trốn đâu
ai biểu mày uống cà-phê! thôi đành đứng dậy mà cho thoát, bà mẹ!!!
ôm cả chai theo vô phòng vệ sinh cho rùi, thì con - Ông thày....ông thày có người kiếm.!...
bé trợ tá la. - Kiếm..kiếm !..tìm ..tìm... cái gì!
- Ô-ô...ô anh đị đe..đé Mở mắt thấy em! tui cũng đành ấp a ấp úng;
- Àh tao đi đé, - Cúc.... đi đâu vậy?
Nó cũng quái biết lèm seo, le-te đi kiếm trạm - Thì đi ngó xem Thắng có ngủ ngon không
trưởng, nàng chạy vô thấy tui đang ôm chai nước thôi.
biển vội vã cầm lấy chai và dẫn tui đi tè, mình vào - Trời! sao lại vậy, cứ coi như bình thường
nàng vào theo, tui không chịu nhưng em cứ vô. đừng quá bận tâm như vậy chớ!
- Lấy ghế bỏ chai xuống là được rồi. Nàng - Người ta đâu có muốn nhưng cái chân nó cứ
cười: bước thì làm sao?
- Có gì mà phải mắc cở chớ. Em đứng đàng - Ôi trời hỡi trời! phụ nữ....ơi đàn bà, làm răng
sau mà, đứng trước lính thì hùng dũng vào đây thì ta biết làm răng!!!.....thương quá hóa rồ.
như gà mắc tóc,.thật buồn khi anh coi em thua lính
của anh nữa! Thay tuyến
- Thôi mà cho thiếu úy xin lỗi vậy, được
chưa? Sau bữa cơm chiều, các SQ họp tại văn phòng
Sau lần truyền này, thì nàng đã chuẩn bị mấy đại đội để triển khai lệnh điều động của Tiểu
loại thuốc cần thiết cho tui luôn mang theo bên Đoàn, chỉ định đại đội 3 lên tuyến tiền tiêu thay
_____________________________________________________________________________________________
Đặc San Bất Khuất 2015 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX 66