Page 301 - index
P. 301
Bao trận chiến ác liệt:
Từ Quảng Trị, Nhị Bình, Hướng Quê Nhà xa xăm Chúng quyết bắt Anh đền tội.
Sông Pô Kơ, Tân Cảnh, Có bao người âm thầm Vợ con chờ Anh nửa đời
Đều nhuộm máu chiến binh! Lời cầu kinh đêm vắng Mà Anh chửa được rong chơi
Cho những người thác oan. Bụi tro trở về tro bụi.
Bao anh hùng Khinh Binh
Giành giật từng sự sống MŨ ĐỎ Không còn được mài gươm
Gương can đảm, hy sinh báu
Chiến đấu cho dân lành! Cười vang dạy bảo lủ ngu Anh Hùng nằm đó nghỉ ngơi
Mũ Đỏ oai phong trong tù Giặc thù canh? Anh thảnh
Câu thơ viết cho Anh Mắng vào mặt thù khinh bỉ thơi!
Những người đã nằm xuống Hiên ngang người Lính Nhảy Xem ai mắc nợ xương máu?
Bài thơ hóa… long lanh Dù.
Nhang tàn, vòng một hướng.
NGƯỜI LÍNH DŨNG CẢM!
Thành kính vinh danh QL VNCH và quý Tù Nhân Chính Trị, Thương Phế Binh hiện vẫn còn đang chịu
nhiều đọa đày tại quê hương, đặc biệt là Lực Lượng Bí Mật vẫn đã và đang âm thầm chiến đấu cho Đại
Cuộc
Anh đã viết cho những Người Nằm Xuống Những Tôi Trung của dân tộc oai hùng!
Bị đọa đày không cơ hội thở than Làm gương soi, hương chiến đấu thơm lừng
Kẻ bình an tranh sống, anh miễn bàn Lòng kính trọng tự đáy lòng ấp ủ!
Chính vì thế anh chưa hề nãn chí!
Người tỵ nạn vẫn giữ hoài trang sử
Đem mỹ ý, em dâng người Chiến Sĩ Chúng tôi đi, sinh tử lắm nghẹn ngào
Những Tù Nhân Chính Trị thật can trường Nên không quên thảm não của đồng bào
Chết, bị thương vì mảnh đất quê hương Tim rỉ máu, thương cho Người Ở Lại!
Chưa thụ hưởng được một ngày êm ái.
Chị khẳng khái bao dòng thơ ghi lại,
Đêm di hành dã trại, Lính bôn ba
Ngày hành quân, xung trận cứu sơn hà
Nơi chiến địa đã xem thường lửa, máu
Vai súng đạn, từng mục tiêu chu đáo
Chiếm! Cho dân được lành áo, no cơm!
Nên chúng ta phải viết, ủ danh thơm:
Lòng can đảm bao Anh Hùng Giữ Nước!
Người Đi Trước chưa bao giờ khiếp nhược!
Lìa quê hương, sao quên được ơn Người?
Lòng tri ân xin ghi khắc một đời
Cờ phất phới sắc Vàng làm minh chứng!
Xin ngưỡng phục từng âm thầm chịu đựng
301
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX