Page 87 - index
P. 87
gia đình Bất Khuất sức khỏe dồi dào - an khang - Câu nói vô tình, em trao ngày ấy
thịnh vượng. Rồi theo anh cho đến suốt cuộc đời
Tiếp đến có điều gì lỡ lời đến các bạn trong
năm qua hay những năm trước, xin niệm tình tha Rời tuổi học trò khi mới đôi mươi
thứ cho tôi. Người trai ấy bước vào đời chinh chiến
Với tôi, mỗi người Bất Khuất cũng đều là Núi rừng cao nguyên dang tay chào đón
xương, là thịt với tôi. Ai ai cũng là "Best friend" Giấc mộng trai hùng gìn giữ non sông
của tôi cả.
Trời Seattle vẫn đang rét lạnh, nhưng trong tôi Những cánh thư người em gái hậu phương
dòng máu Bất Khuất đang sôi như để phá tan cái Đã từng theo anh trên đường gian khổ
giá buốt ngoài kia... Trong hiểm nguy và bao trắc trở
Sinh tử bao lần anh vẫn nhớ về em
Nguyễn Văn Hoàng 333
Rồi vẫn mong tìm lại dấu chân quen
Bên chiếc cầu xưa ngày còn đi học
Nhưng ngày về là ngày khóc hận
Chinh chiến qua rồi nhưng ước mộng vỡ tan
Em ngây thơ ngày ấy đã sang ngang
Đàn đã đứt giây tơ từ dạo ấy
14 năm nơi phố cũ đã thay tên
Cũng như em không còn đơn lẻ bước
Anh vẫn âm thầm nhìn lại lối chân quen
Rồi xa xôi nghìn trùng tìm đâu thấy
Có Một Ngày 21 năm anh lìa bỏ quê hương
Bước chân đi còn ôm trọn vấn vương
Hình bóng cũ của người xưa năm ấy
Có một ngày anh về lại quê xưa Rồi những đêm về lại chiến trường xưa
Nhìn thành phố mình bao nhiêu thay đổi Nhớ bạn bè thân xác bón rừng xanh
Mùa nầy vào mưa, mưa giăng giăng lối Giờ ở đâu những hồn phách tinh anh
Phố sẽ buồn trong mắt nhớ xa xôi
Vẫn còn mãi tuổi xuân khi nằm xuống
Có một ngày anh thăm lại cầu xưa Những đêm mộng về phố cũ trường xưa
Cầu đã đưa em hằng ngày đi học Dáng nhỏ thơ ngây trên đường đến lớp
Thấp thoáng bóng ai, chờ em chung lối Áo trắng xinh.trên cầu khi tan học
Và ngại ngùng chân bước khẻ tìm nhau
Vẫn còn đó dấu chân xưa theo bước chân em
Có một ngày anh ghé lại trường xưa Có một ngày mây trôi về muôn hướng
Hàng bả đậu khắc tên không còn nữa Nhắn dùm ta dù cách trở phương trời
Anh sẽ nhớ dáng mình ngồi bên cửa Bao nhớ thương nơi đất khách quê người
Cho vô tình ai đó lướt đi qua Ta vẫn gửi yêu thương về chốn cũ
Và một đời vẫn mãi bóng hình xưa
Áo trắng nào, bờ vai nhỏ thướt tha
"Hè đã đến, sao anh siêng học mãi" Nguyễn Hùng Điện
87
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX