Page 92 - index
P. 92

đường lồi lõm nối với gập ghềnh. Nhiều đoạn eo           - May mà tui gặp thầy ở đây!...
           hẹp, chỗ ít nhà nên ít người qua lại, cỏ dại mọc lan     Thầy Chín lo lắng:
           tràn um tùm, chỉ vừa hai bàn chân người bước đi.         - Sao anh?!
             Chạy được một  lúc, thì bổng dưng thấy  ghe            -  Thầy  đừng  có  dìa  trỏng  mần  chi!...  Khúc
           xuồng chống  cột  đậu san sát  nhau, đầy  bên bờ       dưới, tụi quỷ ôn nó đào hố, chông, mìn, lựu đạn
           sông. Người ta chở theo lủ khủ các thứ đồ đạc, vật     tùm lum á!
           dụng trong nhà, có cả chó, mèo, gia cầm. Mấy con         - Vậy à! cám ơn anh Một, mà anh với bà con
           gà, vịt và cả heo, quen sống thăng bằng trên bờ,       mình chống chèo đi đâu đây? sao giống chạy giặc
           bây giờ bị cột chen chúc trên ghe xuồng, lúng túng     vậy anh?
           lao chao, kêu toáng lên khi sóng đùa vào nghiêng         - Thì chạy giặc chứ còn gì nửa, thầy! Thì từ
           lắc ghe xuồng.                                         chiều hôm qua lận... tui với bà con mình trốn ra
             - Thầy Chín!                                         ngoài này, gần chợ, gần đồn lính mình cho yên
             Mới dừng xe, định bước đến gần bờ sông để            thân. Tụi quỷ quái nó tràn lang đầy làng rồi thầy
           thăm  hỏi  tình  hình  thì  thầy  nghe  có  người  gọi   Chín ơi!... Thầy chạy dìa ngoài ngoải đi!
           mình. Tiếng gọi lớn mừng rỡ từ bên dưới sông             Thấy Chín đứng tần ngần, buồn hiu. Bác Một
           vọng lên.                                              vỗ vai thầy Chín, thở dài:
             Thầy Chín chống chân giữ chiếc xe đạp, ngó             - Thôi, tui xuống ghe coi chừng nồi cháo đang
           tìm xem ai gọi mình.                                   nấu,... dìa đi thầy!
             - Thầy Chín ơi! tui đây nè!                            Thầy Chín gật đầu:
             Người đàn ông vẫy tay gọi thêm. Thêm mấy               - Cám ơn anh Một... cho tôi gởi lời thăm chào
           người quen trong làng nghe thấy, cũng vui mừng         hết bà con mình dưới bến nghen anh Một!
           vẫy tay gọi chào thầy Chín.                              Bác Một cúi xuống ân cần xoa đầu thằng Hai,
             - Anh Một đó hả?... Chào hết bà con mình!            rồi chạy xuống cây cầu dừa. Thằng Hai đã nghe
             - Thì Một đây!... chờ tui lội lên nói chuyện chút    chuyện,  nó  không  hiểu  hết  ngọn  ngành,  nhưng
           đã!                                                    biết là lần này chỉ đi được đến đây thôi.
             Thầy  Chín  trông  vui  lắm  khi  nhận  ra  nhiều      Hướng xuống bờ sông, thầy Chín quơ quơ tay
           người quen biết, gọi tên thăm hỏi qua lại, rồi quay    chào chung bà con bên dưới, rồi quay đầu chiếc
           ra sau bảo con:                                        xe đạp về ngoài chợ.
             - Con xuống xe, chờ ba nói chuyện với bác Một          Thằng Hai leo lên yên xe ngồi. Hồi đi vui bao
           một chút nghen.                                        nhiêu, bây giờ quay về buồn bấy nhiêu. Buồn còn
             Nước  ròng  cạn,  ghe  cột  xa  bên  dưới  sông.     hơn thế!
           Người đàn ông lom khom bước chuyền qua mấy               Thầy Chín  yên lặng đạp xe. Nó cũng không
           chiếc ghe, chiếc xuồng kế bên để lần đi vào gần        còn thấy gì vui. Thấy thầy Chín đạp xe về trông
           bờ hơn, rồi hối hả chạy trên thân cây dừa thả nằm      buồn quá, nó không dám nói hay hỏi han chi thêm.
           dài từ bờ xuống nước làm cây cầu.                      Nó nghe bác Một nói tụi quỷ quái giờ hiện ra cả
             Thằng Hai theo thầy Chín bước tới đầu cây cầu        ban ngày. Nó nghĩ, vậy thì ngày cũng như là đêm
           dừa để đón bác Một.                                    trong thôn làng rồi còn gì!
             - Anh Một khoẻ hả?                                     Cũng từ mùa nghỉ hè năm ấy, thầy Chín không
             - Thì cũng "dậy", qua ngày, thầy ơi!... Bộ thầy      còn đạp xe chở nó về vườn chơi được nửa!
           tính dìa thăm mộ ông bà đó hả?
             - Dà, thì cũng cả năm rồi anh,... Hai, thưa bác        "Quê tôi chìm chân trời mờ sương
           Một đi con!                                              Quê tôi là bao nguồn yêu thương
             - Dạ chào bác Một!                                     Quê tôi là bao nhớ nhung se buồn
             - Ờ,... con trai coi lớn đại rồi!... bác nói chuyện     Là bao vấn vương tâm hồn người bốn phương"
           với ba con chút nghen!
             Bác Một cười vui vẻ đáp lời thằng Hai rồi quay
           sang thầy Chín:




                                                                                                                   92
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97