Page 96 - index
P. 96

Thằng  Hai  cầm  đồ  cắt  móng  tay,  đi  lại  gần   dạy học, nhớ trường lớp, nhớ những đứa học trò,
           Thầy Chín:                                             nhớ những bài công dân, lịch sử...
             - Thưa Ba, cho con cắt móng tay.                       Cầm mấy ngón tay của cha, thằng Hai nghe xót
             - Ờ, con cắt giúp giùm Ba.                           xa trong lòng. Thời gian, tạo hóa, cuộc đời đã khắc
             Thầy Chín dễ dãi đưa bàn tay ra cho con.             nghiệt  chay  khô  lớp  da,  khúc  khuỷu  các  lóng
             Dựa người vào lưng ghế, Thầy nheo nheo đôi           xương tay của một người vốn là thầy giáo, học
           mắt ngó cái đồng hồ treo trên tường:                   sinh với thỏi phấn, cây viết.
             - Mấy giờ rồi, Hai, ...hình như đã chiều xuống         Hồi còn được đi học, khi hay tin cha qua đời
           rồi phải không con !                                   đột ngột, Thầy Chín phải từ giã thầy lớp. Bỏ dở
             Thầy Chín thường hay quên là mắt mình đã             dang kỳ thi cuối năm, cậu học trò chuyển sang học
           kém nhiều rồi, đến lúc nhìn không thấy rõ mấy          cầm cái cày, học cuốc đất làm vườn, làm ruộng để
           con số trên mặt đồng hồ, mới quay sang hỏi con         phụng dưỡng mẹ.
           cháu giờ giấc. Thằng Hai nhìn theo ánh mắt của           Rồi  chiêu  bài  "yêu  nước"  lại  được  nhà  cầm
           cha đang bâng khuâng dọ dẫm bên ngoài khung            quyền treo lên cùng với lá cờ đỏ sao vàng. Tiếng
           cửa. Đây đó trên sân còn vương những chiếc lá đã       kèn thúc quân "bảo vệ  dân tộc" đã lừa lọc dân
           thâm úa.                                               làng, thúc đẩy hàng triệu thanh niên miền Bắc xả
             Lòng người con nghe trĩu buồn:                       thân  vào  cuộc  chiến  tranh  ruột  thịt  tương  tàn.
             - Dạ, gần bốn giờ, Ba ạ!                             Những  khẩu  hiệu  sắt  máu  cột  treo  khắp  đường
             - Vậy mà, Ba thấy như đã đến giờ tan sở!             phố, cùng với lời "thề phanh thây uống máu quân
             Thằng Hai định nói với cha, ngày nơi đây còn         thù" trong quốc ca, đã biến các thế hệ Việt Nam
           đang  ngắn,  ngày  ngắn  cho  đến  hết  mùa  đông;     thành những con thiêu thân lao vào lò lửa, phục
           nhưng chợt nhớ, Thầy Chín vừa nhắc đến mấy chữ         vụ cho tham vọng bá quyền của cộng sản Nga và
           ''giờ tan sở", nên thôi, không nói gì thêm.            Tàu. "Cách mạng" càng ngày càng lộ rõ ra bộ mặt
             Thầy Chín đã quen, hay dùng nhóm chữ "giờ            thật của chủ nghĩa cộng sản đầy man trá, hủy diệt
           tan sở", dù mình đã bỏ nhiệm sở, rời trường lớp,       nhân tính cùng nghĩa tình dân tộc. Đêm đấu tranh,
           về nông thôn làm ruộng.                                đấu  tố  đồng  bào;  ngày  phơi  xác  người  bị  đảng
             Thằng Hai thấy xót xa ái ngại, biết là cha mình      thanh trừng để đe doạ dân lành.
           đang nhớ quê hương; nhớ nơi có mồ mả của tổ              Thầy  Chín  may  mắn  đưa  mẹ  trốn  thoát  về
           tiên, có hàng xóm láng giềng đầy chân tình đùm         thành và chọn làm thầy giáo. Một chức nghiệp mà
           bọc lẫn nhau. Thầy Chín nhớ đất nước Việt Nam          Thầy yêu thích và rất quý trọng, cho đến khi thủ
           ngày xưa của Thầy lắm. Nhớ cái thời còn được đi        đô Sài Gòn bị đám quân gọi là "cách mạng" cướp
                                                                  đoạt và cưỡng ép phải mang tên cái xác họ Hồ.





                                                                                                                   96
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   91   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101