Page 101 - index
P. 101

Nhớ Bạn…







           NGƯỜI THỨ NHẤT

             Tôi đến tìm T., một con hẻm nhỏ trên đường             Cái nắm tay nhè nhẹ và lời hẹn ngày phép…
           Bà Hạt, nhà người cậu của T., tạm thời T. đang tá        Tôi ngồi yên, rất lâu, tay cầm ly nước, muốn
           túc nơi này để đi học bên Đại học Sư Phạm.             nói một cách tế nhị, nhắc đến mà không muốn
             Căn nhà nhỏ hẹp nên phòng khách phía dưới            khơi dậy niềm đau thương, câu chuyện cũng đã
           vừa đủ, mà câu chuyện chắc sẽ nhiều nên T. mời         qua gần 4 tháng, T cũng đã vào học trường Sư
           tôi lên gác,  căn  gác hẹp với  cái  thang  gần như    Phạm …
           dựng đứng, T. mời tôi lên trước, tôi ngại lên đó có      - Anh xin được phép 2 ngày về Saigon có việc
           ai trong nhà chưa được giới thiệu mà mình xuất         riêng và ghé thăm T.. Ngày Học mất anh không
           hiện đột ngột, sợ có điều không hay, nên nhường        về được vì ở xa, mà quân đội thì em biết, chỉ tứ
           T. lên trước, tôi phải đứng xa cái chân cầu thang      thân phụ mẫu, hoặc vợ con có việc mới được về
           với thái độ thận trọng, chút lịch sự tối thiểu trước   phép…
           một cô gái.                                              Vân vê ly nước, Ngồi trầm ngâm trong nước
             Lên đến gác T. gọi tôi lên, pha tôi ly nước lọc,     mắt, T. nói với tôi
           hai anh em ngồi nhìn nhau rất lâu, rất lâu và không      - Anh biết đó, hôm 19 anh Học về để tiễn lên
           biết phải vào đề câu chuyện như thế nào.               đường bay vào Saigon, chuẩn bị ít hôm thì thi vào
             Với tôi T. không còn xa lạ, vì đã đến nhà T.,        sư phạm, ý nguyện của anh ấy muốn em làm cô
           cùng cô em gái của Học những ngày ở Kontum.            giáo, và anh ấy thích được như vậy, nhưng do trời
           Học quen với nhà này vì nó là người bà con của         mưa bão, chuyến bay phải đình lại một hôm mới
           một thằng bạn học lại ra trường cùng khóa, trước       có thể bay được.
           khi trình diện đơn vị 2 thằng lính mới đã về nghỉ        Em thấy trong mưa cái thú, nhất là đúc bánh
           tại đây                                                xèo ngồi ăn, mẹ và mấy em cũng ủng hộ chuyện
             Chàng chuẩn úy trẻ đã lọt mắt xanh của cô gái        này nên em vào bếp, anh Học ngồi một mình ở
           có nét đẹp rất tây phương, Học không đẹp lắm,          phòng khách thì buồn, bèn như thói quen mỗi lần
           nhưng hát hay, lịch thiệp… Tình yêu nhẹ nhàng          anh về, khi em đang đứng đổ bánh, anh ấy lấy cây
           đến với 2 người qua những lần người sĩ quan trẻ        guitar ra hát, em không nhớ anh đã hát bài gì, chỉ
           về phố dăm ba giờ phép, hay trước khi trình diện       chúi đầu vào cái chảo, trông chừng sợ bánh cháy
           đơn vị sau thời gian nằm bệnh viện vì sốt rét…         mà thôi, một lúc được dăm ba cái bánh rồi, em
             Những lần gặp nhau, chỉ ngồi bên nhau, hát,          mới bắt đầu chú ý.
           những bài hát về tình yêu học trò, tình yêu người        Khi đang hát bài Dư Âm, đến đoạn “..hẹn em
           lính trẻ… và hầu như lần nào chàng trai cũng hát       từ muôn kiếp trước, …” thì dây sol của đàn đứt
           bài “Ai nói với em”                                    một cái pưng, linh tính của một người con gái, em
             “Ai nói với em nếu anh là lính, không biết nói       nhạy cảm với những điều sắp đến đến run người,
           yêu mỗi khi gần em, ai nói với em tình người lính      cái chảo trên tay em rơi xuống đất đánh beng, mẹ
           trẻ, nồng nàn nhưng nhiều dâu bể, yêu chi cho          em cùng bé N. A. chạy vào, em nước mắt lưng
           lòng mong chờ,                                         tròng, Học đứng đó nhìn em rồi nói
             Ai nói với em lính không sầu nhớ, không có trái        - Em ơi, đừng tin mấy chuyện dị đoan, đứt thì
           tim đắm say mộng mơ, ai nói với em tình mình           mua dây mới, giờ mưa thì anh nối lại có sao đâu
           dang dở, vì đợi lính nhiều gian khổ,  không như        mà lo sợ.
           cung đàn thơ…”                                           Nói rồi Học nối lại sợi dây đàn, cũng nhanh
             Tình yêu thấm vào từng ánh mắt, nụ cười…             thôi, tiếp tục hát hết bài, không khí chùng xuống,




                                                                                                               101

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   96   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106