Page 103 - index
P. 103

thẳng phi trường và nói đôi câu an ủi em, em khóc      năm 1954 mà phải đi lính, luật tổng động viên chỉ
           trên chuyến bay và thiếp đi, về đến Saigon nhân        tính con số năm, không tính ngày, giờ…
           viên phi hành phải đánh thức em dậy.
             Em đốt nhang van vái anh, cầu nguyện cho em          NGƯỜI THỨ HAI
           thi cho đậu, mong anh ấy phù hộ em để làm bài            Trước ngày lên đường đi phép lần này, tháng
           thi tốt như ý nguyện của anh ấy.                       1-1975, một thằng bạn cùng khóa, cùng tiểu đoàn
             Sau ngày thi, một đôi lần, em thấy anh Học về        của tôi tại tiểu khu Bình Thuận cũng chết.
           với  em,  anh  mang  poncho  rách  nát,  đẫm  máu,       Buổi sáng 2 thằng nhận giấy phép, tôi nói sẽ về
           đứng cửa nhìn em thật buồn, em kêu lên thì anh         Saigon với nó để đi phương tiện hàng không về
           biến mất…khi ấy em chưa ngủ,                           Pleiku, vì đường bộ mệt nhọc, lại muốn về chơi
             Câu  chuyện  mối  tình  người  lính  trẻ  chỉ  thế,   Saigon một vài buổi rồi về Pleiku. Hai đứa ngồi
           nhưng Học đã đền nợ nước như thế nào tôi vẫn           quán bà Hai ở gần ga Phú Hội chờ chuyến xe lam,
           không biết, cho đến đầu năm 1975, khi về phép          tôi xúi lên chuyến xe trước đó, ngồi trên nóc cũng
           thăm gia đình, đến đốt cho Học nén nhang, và gặp       được, chỉ mấy cây số có người xuống thì mình vô
           người bạn cùng đơn vị Học thì được biết                trong xe, nó nói “sĩ quan mà làm như hàng chợ,
             Khi Học lên đơn vị, đại đội của Học đã dời về        không được,” tôi cười và ngồi với nó bên ly cà
           gần BCH Tiểu đoàn, cách đó khá xa, vì đóng quân        phê, mấy anh em ban 1, ban quân số đại đội cũng
           vị trí cũ đã hơn tuần, nhiều khi địch quân theo dõi    còn ngồi đó…
           có thể bị đánh úp, chỉ cắm lại 1 chốt, lại là binh sĩ     Lúc đó đại đội trưởng của nó, đại úy T tình cờ
           trung đội của Học, còn lại 7 người, Học được lệnh      đến
           đến trực tiếp với chốt, ở lại với anh em.                - Ủa cậu còn đây hả Sơn, nè, cậu dắt tụi nhỏ vô
             Đúng như dự đoán, bọn việt cộng tập trung cả         lục soát chúng 30 phút rồi về, được không? giao
           1 tiểu đoàn để đánh úp đại đội, vì chúng vẫn nghĩ      cho thằng trung sĩ A coi không ổn…
           rằng đại đội còn nằm ở đó, nên trước hỏa lực quá         - Có sao đâu đại úy.
           lớn, chốt đã chiến đấu kiên cường đến viên đạn           Sơn cười rồi dặn tôi :
           cuối  cùng,  bọn  việt  cộng  xung  phong  lên  khi      - Mày ngồi chờ tao nghe.
           không còn nghe tiếng súng phản công, khi ấy anh          Sơn tháo sợi dây chuyền mà người yêu tặng khi
           em cũng chết hết mấy người, Học đã bị thương,          chia tay ngày đi nhận đơn vị, và nắm tiền lương
           bọn chúng xông lên dùng lưỡi lê xốc từng người,        mới  lãnh  cho  anh  quân  số,  rồi  hôn  lên  tờ  giấy
           đâm nát mặt từng người, Học bị 23 nhát đâm và          phép: “ha, thấy mày là tao thấy saigon rồi, cẩn
           chém, Trong đêm đơn vị đến tiếp cứu thì đã muộn,       thận thế vì hành quân lục soát nhiều khi rớt mất là
           bọn việt cộng đã rút chạy, để lại anh lính truyền      phiền lắm…, nó nhặt được dây chuyền thì người
           tin bị thương nặng, câu chuyện là do anh này kể        yêu trách, nó nhặt được giấy phép thì không biết
           lại, và rồi anh này cũng chết sau đó mấy ngày          lúc nào mới được về, nó nhặt được tiền, thì tiền
             Người bạn thân của tôi, người bạn mà thời đi         đâu dẫn em đi Kem Bạch Đằng, nhặt được căn
           học ai cũng bảo là thằng nối khố, tôi ở nhà nó, nó     cước quân nhân thì khổ hơn… he he, mày chờ
           ở nhà tôi, như người ruột thịt, có bạn gái là nó tâm   tao”. Nói đoạn nó đưa giấy phép cho nhân viên
           sự với tôi, có đôi mắt nào xinh đẹp mà nó thích,       ban 1 đang ngồi gần đó giữ giùm.
           nó cũng hay khoe với tôi, nó đã anh dũng hy sinh,        Sơn dẫn trung đội vào lục soát khu được chúng
           đã đền ơn sông núi,                                    tôi gọi là căn nhà màu tím, nơi đây VC hay về đón
             Một lần buồn, ba mẹ Học nói với tôi, nó sinh         dân đi rẫy, vào vườn, cưỡng bách để lấy lương
           lúc 9 giờ rưỡi tối, con ngựa mà sinh đêm thì số nó     thực, nên nhiệm vụ phải xua chúng đi để dân làm
           sướng chứ, mà lại sinh vào ngày 31 tháng 12 năm        ăn yên ổn..
           1954, còn chưa tới 3 giờ nữa là sang năm 1955,           Tôi ngồi với ly cà phê, nghĩ đến những ngày
           nếu làm khai sinh mình khai 1955 cũng được chớ         phép, về chơi Saigon ít hôm, bay về Pleiku, thăm
           đâu ai cấm, vì thiệt thà nó chỉ hơn 2 giờ sống trong   mộ thăng Học mới chết hôm tháng 8, cha mẹ trông
                                                                  mong,  và  cô  bạn  gái  tôi  thích,  vì  lý  tưởng  của




                                                                                                               103

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108