Page 105 - index
P. 105
mà có sao đâu, nhớ lúc còn Thủ Đức đi phép ra
phố, nhiều khi đi ngang trại hòm, chỉ chỏ “mày Chỉ là anh vén tóc thôi
thích vòng hoa nào, mày thích hòm kiểu nào” rồi Buông rèm còn nhớ… dáng ngồi chiều qua
cười với nhau, ông chủ trại hòm cũng thản nhiên, Người dưng nào phải ruột rà
chuyện thời chiến ấy mà… Tại sao lại nhớ Người Ta quá chừng?
Rồi ngày mai, người yêu của Sơn lại ngất, lại Trái tim loạn nhịp tưng bừng
xỉu, Khiến nàng-bối-rối ngập ngừng càng tăng.
Tôi lặng người bước đi trong gió lộng của biển, *
gió rít qua mấy hàng dương, em gái vẫn Sơn đứng Anh ra trận mạc mùa trăng
đó, tóc và khăn tang bay trong gió,..nhìn xa kia là Nhảy dù, đụng độ… Hay chăng người chờ
biển… Lo chàng suy nghĩ vu vơ
Gãy súng 42 năm rồi, vết thương đừng ai nhắc Đông, Tây lắm đạn, khó ngờ đích xuyên.
thì nó nằm im, nhưng có một ai đó nhắc đến là
quặn đau ghê lắm, Chiến trường gian khổ có yên?
Viết để tưởng nhớ 2 thằng bạn thân, rất thân.. Tử thần rình rập cao nguyên, sông ngòi…
Đơn thân chiến đấu lẻ loi?
TC Có ai tăng sức gấp đôi? Vượt lầy?
Hay đang mai phục, bủa vây?
Mắt đang định thị xuyên cây, sương mù,
Gác đêm trong tiếng gió ru,
Bình yên phòng thủ, chiến khu ngắm trời?
*
Phép sau tháng mấy anh ơi?
Lính về, em sẽ trả lời: yêu không?
Tỏ tình rồi, phải lập công
Huy chương cài áo, Má Hồng mới theo!
*
Chỉ là lo lắng vòng vèo
Mà sao thương quá núi, đèo, non, sông!
Thương bao gian khổ Cha Ông
Nhọc công gìn giữ, chập chồng máu xương,
Vì dân bỏ xác sa trường,
Giữ từng tấc đất, ruộng nương san hà,
Mở mang bờ cõi rộng ra,
Ngoại xâm quyết chống, không tha nội thù!
Nhớ Ngày Phép Cuối *
Chỉ là vuốt tóc trơn tru,
Chỉ là vén tóc… Thiên thu nhớ hoài!
Kính tặng những Người Yêu Của Lính VNCH Thương màu áo trận rất oai
* Bốn Vùng chiến Thuật miệt mài vì dân!
Chỉ là anh vuốt tóc em Quyết tâm dẹp sạch vô thần
Mà sao chằng chịt rối rem, bồi hồi? Gìn dân, giữ đất. Tri ân vô ngần!
Đêm về, rẽ lắm đường ngôi
Gội đầu thật mướt, nhớ người xa xôi. Ý Nga
105
Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX