Page 109 - index
P. 109

đó có hình thù, u nần mà ông đặt cho nó những cái      hoành xâm lăng. Mọi sự trở nên "Thương hải biến
           tên nghe lạ hoắc.                                      vi tang điền".

                                                                  Trở lại những ngày cận Tết.

                                                                    Vài ngày sau khi lặt mai, mẹ tôi đi chợ mua các
                                                                  vật dụng tế nhuyễn như: Cải làm dưa chua, carrot,
                                                                  xu hào, cải củ, hành khô, tiêu hành tỏi các loại gia
                                                                  vị... Riêng rau sống như sà lách, cải xanh cải ngọt,
                                                                  cà chua, các loại rau thơm, ớt thì khỏi lo vì sau
                                                                  vườn nhà tôi có một mảnh đất trống chừng 4 -
                                                                  500m2. Là nơi anh em tôi đào hố chứa rác, phân
                                                                  heo, phân gà cho nó hoai, mục ra làm phân bón
                                                                  cho mấy luống rau và cây ăn trái trong vườn. Mấy
                                                                  cái hố rác là nguồn phân bón cho các luống rau và
                                                                  cây trái trong vườn. Chẳng bao giờ tốn tiền mua
             Lặt lá mai cũng theo lệnh của ông. Rồi ông có        phân, Mùa nào thức nấy. Cuộc đất nho nhỏ đó
           cách săn sóc đặc biệt mấy lão mai đó sau khi ngắt      cũng là nơi cho anh em tôi có cơ hội xả sú báp,
           lá.  Ông  nói  đó  là  bí  mật  nghề  nghiệp  bí  quyết   vận động cơ bắp tập làm bác nông dân. Bố tôi bảo
           dưỡng mai, hãm mai cho lộc non thật ít lá, hoa         thế. Lệnh của ông đố đứa nào hó hé. Ấy vậy mà
           nhiều mà lâu tàn ánh mai rực rỡ nổi bật. Nhất là       những  lúc  rau  đậu  đã  thu  hoạch  xong,  anh  em
           những  lão  mai  kép  2  tầng  ba  tầng  lại  phải  cẩn   chúng tôi biến cái vườn đó thành sân banh tha hồ
           trọng hơn bội phần. Tùy thời tiết mưa nắng nóng        đốn giò nhau. Gia đình tôi có 13 anh em thôi (nếu
           lạnh ta phải lặt lá mai trước hay sau rằmg tháng       còn đủ là 14). Chú út năm 1972 này cũng đã học
           Chạp. Sao cho qua đêm trừ tịch. Tới sáng mồng          lớp 5 rồi nên chia được 2 phe biến cái vườn làm
           Một Tết là hoa nở đều một màu vàng rực rỡ. Đó          sân banh. Có 3 đứa em gái cũng nhào dzô đốn giò
           là giác quan thứ sáu và là bí quyết nhà nghề. Tôi      với mấy anh trai. Vui đáo để. Còn Bố tôi sau khi
           tò mò hỏi ông cách chăm sóc, các bí quyết đó thì       biết  ông  chỉ  tủm  tỉm  cười.  Ông  bằng  lòng  với
           ông bảo là những bí mật đó chỉ truyền cho đứa          nghiệp một công chức sáng cắp ô đi chiều cắp ô
           thừa kế. Mà tôi lại là con thứ. Trên tôi còn ông       về. Dạy dỗ bảo ban săn sóc vợ con.
           anh ổng lại đi tu làm ông cha nhà thờ thế thì chắc       Càng tới ngày cận Tết, khi đi chợ Mẹ tôi dù tất
           hẳn tôi sẽ thừa hưởng tất cả các bí quyết săn sóc      bật cũng không quên mua thêm mấy cái bắp sú
           mấy lão mai này. Nhất là lúc này vừa mới chớp 2        (làm món gỏi gà người Bắc gọi là nộm) dăm ký
           cái tái tù tú tài lên học đại thì sẽ được hoãn dịch    khoai tây, ít trái xu xu, chục trái khổ qua để nhồi
           vì lý do học vấn. Mai mốt ra làm công chức, bất        thịt (farsi). Cà chua có sẵn trong vườn. Trước đó
           quá đi lính chỉ là học căn bản quân sự mà thôi. Lại    mấy tháng mẹ tôi cũng không quên mua sẵn vài
           lãnh lương sai biệt nữa. Khỏi lo trận mạc vào sanh     kg nếp than để bố tôi hãm lấy mấy lít rượu cẩm
           ra tử. Nào ngờ tham vọng của con người quá sức         khề khà với bạn bè của ông và mấy thằng con lớn.
           tưởng tượng. Nó gây ra bao nhiêu cuộc hí trường.       Đôi khi tôi còn nghe ông gọi là rượu Bách Nhật.
           Đau khổ triền miên trên cái xứ sở đã khốn nạn vì       Hỏi ra thì rượu nếp than lấy nước cốt cất lên thành
           nạn phe phái giành giật địa vị lại còn bị xâu xé vì    rượu rồi chôn xuống đất cho âm dương hòa hợp
           lũ cộng nô xâm lăng ác độc. Chúng tới đâu, dân         đúng 100 ngày rồi mới thưởng thức. Mẹ tôi sanh
           chúng bỏ ruộng vườn tài sản chạy về phía Quốc          năm một. Cứ mỗi lần bà sanh xong là Bố tôi đã có
           gia tới đó.                                            sẵn vài chai Bách nhật hay Quinkina cho Mẹ tôi
             Chiến cuộc leo thang, chiến tranh tàn khốc. Tôi      bổ dưỡng. Bố tôi vừa là Cán Sự y tế mà thuốc Bắc
           bị cuốn vào cơn lốc chiến tranh. Giặc cờ đỏ tung       ông cũng rành sáu câu. Bảo đảm Mẹ tôi sẽ có một
                                                                  vài thang thuốc Bắc sau khi sanh em bé. Mỗi lần




                                                                                                               109

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114