Page 111 - index
P. 111

chuối nào cũng rọc vào gói. Không hạp, cái bánh        thép hết trơn. Thửa dao, ông kiếm mấy cái nhíp
           nó thâm xì thâm xịt bóc cái bánh ra chỉ có nước        xe phế thải sai tôi mang ra ông thợ rèn đầu ngõ để
           ngồi ngó (chẳng hạn như chuối già /tiêu. Chỉ ăn        ổng đánh cho đủ mọi loại dao. Ông cũng không
           trái thôi chớ bắp chuối, lá, củ chẳng dùng được        muốn dùng dao inoxidable. Tôi không hiểu sao.
           việc gì). Bố tôi sai trồng mấy gốc chuối Lá, và        Hỏi ông chẳng trả lời.
           chuối sứ để dùng vào việc này. Ông còn sai em tôi        Mẹ tôi đã nấu một nồi nước nóng chàm dzàm
           bẻ vài  cái  hoa (bắp)  chuối  để  trộn gỏi  hay nấu   để cạo lông. Chiều, tôi đã lấy 1 sợi dây điện tước
           lươn.                                                  cái vỏ nhựa để lòi một đoạn dây đồng trần. Làm
             Lá  chuối  cắt  xuống,  rọc  ra  rồi  phơi  một  hai   một vòng tròn để tròng vào cái tai chú "mọi". Bố
           nắng cho dốt dốt rồi đem ra rửa cho sạch phơi cho      tôi lấy ra cái thau nhôm nho nhỏ, ông bỏ vào đó
           ráo nước mới gói bánh được.                            một  nắm  muối.  Tôi  vào  chuồng,  chú  mọi  đang
                                                                  thoải mái ngáy ồ ồ. Nhẹ nhàng tròng cái vòng dây
                                                                  điện vào tai chú. Tưới lên đầu chú một vài gáo
                                                                  nước để dẫn điện cho smooth. Bỗng Mẹ tôi hớt
                                                                  hải bước vào.
                                                                    - Con à, con vật nó cũng có linh hồn như con
                                                                  người. Để Mẹ  cầu nguyện cho nó trước khi nó
                                                                  được siêu thoát. Mẹ tôi là con chiên ngoan đạo.
                                                                  Lễ lạc bà giữ rất cẩn trọng. Bà có niềm tin không
                                                                  lay chuyển. Tôi vâng lời không thắc mắc dù chẳng
                                                                  hiểu cái mô tê gì  cứ đứng  yên. Bà vào chuồng
                                                                  đứng bên cạnh ông ột lẩm nhẩm cái gì đó trong
                                                                  miệng vài ba câu rồi đi ra. Ông Ột thấy động đứng
                                                                  lên đi vòng vòng.
                                                                    Tôi lấy đầu sợi dây điện chọt vào cái ổ cắm
             Còn mấy cái tàu (cuống) cắt lát ra để dành lót       (outlet, Bố tôi quen gọi là cái prise courrant). Ông
           đáy nồi bánh chưng.                                    Ột bị điện giật, la éc lên một tiếng, nhảy chồm về
             Kiếm vài cục đá to to nằng nặng cỡ 1 người ôm        trước một cái rồi lăn ra sàn dãy tê tê. Tôi để chừng
           sẽ được bỏ lên trên bánh để dằn bánh khỏi nổi lềnh     15 - 20 giây rồi rút dây điện ra.  Hai đứa em bước
           bềnh. Bánh sẽ bị sượng, lại gạo. Coi vậy chứ gói       vào  chuồng  khiêng  chú  ra  bỏ  lên  cái  phản  để
           bánh chưng không phải dễ dàng gì. Tôi có bổn           chuẩn bị giai đoạn sau.
           phận chẻ lạt gói bánh, bó giò….: Từ ống giang,           Tôi  lấy  con  dao  chó,  cứa  một  đường  ngang
           chẻ từng thanh nhỏ, rối lấy con dao nhíp thật bén,     dưới cái nọng. Có chỗ mở rồi, từ đó lấy mũi dao
           tước từng sợi mỏng hơn lá lúa. Sau đó phơi qua         nhắm xéo ngay trái tim chú cắm xuống một nhát
           vài nắng cho nó bớt tươi rồi trước khi dùng bèn        cho ngọt. Một tia máu tươi vọt ra. Bố tôi lấy cái
           ngâm lạt vào nước mấy tiếng đồng hồ cho nó nở          thau nhỏ có sẵn ít muối hứng ngay vào một lát rồi
           ra. Bố tôi không chấp nhận dùng dây nylon cho          ông lấy cái muỗng quậy cho huyết hòa tan với
           những công tác này. Ông nói dùng dây nylon nó          muối. Ông bảo: "Để đánh tiết canh." Vì là cán sự
           không ra cái thể thống chi cả. Nhìn nó lai căng        y tế nên khi mua chú trư về nhà tôi, lúc chú đang
           kệch cỡm gì đâu. Anh em tôi gọi đùa là “cụ bảo         độ phổng phao, Bố tôi đã cho chú uống thuốc trị
           thủ”.                                                  giun sán cẩn thận.
             Tới giờ tế độ cho chú trư: Chừng 4-5 giờ sáng,         Khi Bố lui ra là lúc tôi lấy cái thau khác hứng
           Bố dựng đầu tôi dậy. Vì tôi có nhiệm vụ đưa chú        số  huyết  còn  lại.  Phần  làm  dồi,  phần  nấu  cháo
           sang bên kia thế giới. Có mấy con dao chặt thịt,       huyết. Không bỏ phí đi cái gì nếu còn dùng được.
           dao phay, dao chó, dao nhíp, dao bào ...hằm bà         Bố Mẹ tôi rất kỹ trong việc tiêu xài. Cái nào đáng
           lằng dao. Bố tôi lấy ra mài khắp lượt. Con nào con     thì không tiếc như việc học của con cái chẳng hạn.
           nấy bén ngót. Ông không cho mài bằng máy (đá
           quay) ông bảo là mài dao mà quay bằng đá nó non



                                                                                                               111

           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   106   107   108   109   110   111   112   113   114   115   116