Page 97 - index
P. 97

Từ  đó, chương trình  giáo dục đầy  tính nhân          Nghe Thầy Chín muốn gặp Trưởng Ty; chẳng
           bản, dân tộc và khai phóng của miền Nam tự do          cần hỏi lý do, cũng chẳng cần nhiều lời, cô gái hất
           cũng bị nhuộm đỏ bởi chủ thuyết cộng sản bất           mặt hướng về cái phòng bên trong, gọn lỏn:
           nhân, vô tổ quốc, cưởng ép bạo ngược. Thầy cô bị         - Đó!
           chế độ cộng sản cầm quyền buộc phải làm ngơ, để          Phòng Trưởng Ty, cửa không đóng, tiếng nói
           giảng  dạy  những  điều  trái  với  lương  tâm  chức   cười ồn ào vang ra bên ngoài. Một nhóm người
           nghiệp. Họ phải dạy trẻ thơ tập làm toán với các       đang lúm xúm trong phòng. Họ mặc áo tay ngắn,
           đề tài bắn giết lếu láo và xác người. Họ phải uốn      bỏ ngoài quần lè phè, lếch thếch, chân mang "dép
           lưỡi để lấp liếm sự thật, phải ngậm miệng dối lòng     râu". Có người ngồi rút một chân lên mặt ghế. Có
           để đầu độc tuổi thơ với các loại bài học đã bị đảng    người ngồi chồm hổm hẳn trên ghế dựa. Họ bình
           bóp méo vo tròn sai lịch sử của dân tộc. Họ phải       thản phì phà thuốc lá, cười nói oênh oang, khinh
           tiếp tay với cộng sản nhồi sọ trẻ thơ để trồng người   thường  sự  hiện  diện  của  người  khác.  Kẻ  xưng
           cho mưu đồ trăm năm của bạo quyền.                     danh là Trưởng Ty Tiểu Học, chẳng màng bỏ chân
             Thầy Chín thường xuyên khai bịnh để tránh đi         xuống để đi lại bàn làm việc. Hắn ta không thèm
           dạy học!                                               đọc đơn từ, chỉ lơ đểnh hỏi qua lý do xin nghỉ dạy
             Gom được một mớ giấy chứng của y tá, kẹp             học. Quay trở lại góp chuyện với đám bạn thêm
           cùng với cái đơn, Thầy lọc cọc đạp xe lên Ty để        một  lúc, rồi  hắn mới  cho Thầy Chín  biết rằng:
           xin thôi việc, xin thôi làm thầy giáo.                 "cách mạng" quyết định tịch thu tiền hưu trí vì
             Ty  Tiểu  Học,  cũng  những  tường  vách  quen       nghỉ dạy.
           thuộc  này,  nơi  mà  Thầy  và  đồng  nghiệp,  vẫn       Đã từng biết quá rõ về bọn xưng danh là cách
           thường trở về để họp hành, hàn huyên. Nơi đây,         mạng yêu nước này, từ thời Thầy Chín còn tham
           khung cảnh sao bổng dưng trông xa lạ, thật ngỡ         gia Thanh Niên Tiền Phong; khi chúng nó muốn
           ngàng.Trên các bàn làm việc hầu như đều có máy         thì không thiếu lý do để chúng nó cướp lấy tài sản
           phát thanh ra rã kêu léo nhéo các thứ tin hay loại     hoặc tính mạng con người....
           nhạc gọi là "cách mạng". Lúc này, một giọng nữ           Thầy Chín chấp nhận!
           đang oang oang đọc cái gì đó của đảng, của nhà           Thế là xong!
           nước. Chữ nghĩa của cái gọi là "nhà nước" bây giờ        Thầy Chín đã trang trọng để lại thỏi phấn trắng
           là những thứ ngôn từ: cờ, sờ, vờ, nờ... lờ mờ; cùng    bên cạnh cái bảng đen. Nhận chịu hình phạt là bị
           với những thứ chữ bị cắt, bị ghép, bị chế biến một     tịch thu trọn phần hưu bổng của một công chức có
           cách thật kỳ lạ, ngờ nghệch, bất kể văn phạm. Các      thâm niên đến Thượng Hạng Ngoại Hạng sau ba
           thứ ngôn ngữ khó hiểu, nghe chướng tai ấy được         năm.
           lập đi lập lại với giọng điệu kiêu hảnh.                 Thầy Chín không vui lòng làm nghề thầy giáo
             Ngước  nhìn  quanh  tường  vách  trong  căn          trong cái gọi là xã hội chủ nghĩa!
           phòng,  chừng  như  trời  cũng  vừa  đổ  mưa  trong      Thầy chấp nhận rời nhiệm sở, mà không được
           đây. Thầy chợt thấy không gian quanh Thầy cũng         phép sờ đến một đồng xu của mình đã chắt chiu
           mờ mịt màu cờ đỏ!                                      dành dụm trong quỹ hưu trí từ khi làm thấy giáo,
             - Kiếm ai?                                           suốt hơn hai mươi tám năm qua.
             Tiếng hỏi khô cộc không dấu diếm bực dọc,              Biển dâu!
           làm Thầy Chín thức tỉnh và nhìn xuống người hỏi.         Có  ngờ  đâu,  bỗng  dưng  trở  nên  vô  nghề
           Không biết, vì trời nóng nực hay đây là một cung       nghiệp, trắng tay.
           cách làm việc của những loại con người mới; loại         Lắm người cười, nói Thầy Chín thiếu thức thời,
           con người đã được cách mạng hóa. Thơ ký mới            chỉ tự rước khổ vào thân.
           của Ty Tiểu Học, người phụ nữ trong bộ đồ vải            Họ rất đúng!
           đen, kéo cái chéo khăn rằn quấn trên cổ, quẹt quẹt       Không những Thầy Chín bị khổ thân, mà vợ
           mồ hôi trên mặt, giương ánh mắt nóng nảy chờ           của thầy cũng khổ lây.
           câu trả lời.                                             Ở đâu và ở thời nào, con người cũng gặp lúc
                                                                  khổ tâm hay khổ thân xác. Làm dân sống trong xả




                                                                                                                   97
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   92   93   94   95   96   97   98   99   100   101   102