Page 91 - index
P. 91

- Con vô cho mẹ hay rồi thay đồ đi chơi với ba.      lưng.  Mình  được  đội  phân  công  ra  Chùa  Hang
             Cuối tháng Tám rồi, sắp tựu trường, mấy tháng        mua áo quan, chỉ thị chỉ mua áo tồi nhất. Và không
           nay chưa được đi đâu xa chơi, hôm nay thầy Chín        được lộ là mua chôn địa chủ. Sợ như thế sẽ đề cao
           chở đi về vườn chơi thì còn gì bằng. Thằng Hai         uy thế uy lực địa chủ mà. Khổ tớ, đi mua cứ bị nhà
           vui quá, miệng "Dạ", chân vụt chạy vào trong nhà       hàng thắc mắc chưa thấy ai đi mua áo cho người
           oang oang cho mẹ nó biết. Nó thay lẹ cái quần          nhà mà cứ đòi cái rẻ tiền nhất. Mua áo quan được
           "sọt" đen và áo trắng sạch rồi chạy ra, đứng chờ       thì không cho bà ta vào lọt. Du kích mấy người
           thầy Chín bơm bánh xe cho xong.                        bèn đặt bà ta nằm trên miệng cỗ áo rồi nhảy lên
             Hè nào, nó cũng được theo cha về vườn. Thầy          vừa giẫm vừa hô: "Chết còn ngoan cố này, ngoan
           Chín nghỉ hè, thằng Hai cũng nghỉ hè, còn gì bằng      cố nổi với các ông nông dân không này?" Nghe
           được theo cha đi đây đi đó chơi.                       xương kêu răng rắc mà tớ không dám chạy, sợ bị
             Hồi trước, khi trong vườn còn yên giặc, mùa          quy là thương địa chủ. Cuối cùng bà ta cũng vào
           nghỉ hè, mấy anh em nó theo mẹ về vài ba hôm           lọt, nằm vẹo vọ như con rối gẫy vậy...
           mới  trở  lên  tỉnh.  Về  sau,  đêm  xuống  thì  làng     Thầy Chín thừa biết thân phận, bị đảng kết tội
           thường bị cái đám quân mà bà con trong làng hay        “trí”, tức là kẻ thù số một, được xếp tận trên cùng,
           gọi xách mé là đồ quỷ quái, kéo về quấy phá yên        thì chắc chắn phải bị "đào tận gốc, trốc tận rễ”.
           bình, lùng giết người rất là kinh hoàng. Cứ xem,       Chết là cái chắc! Cho nên, mấy năm sau này, thầy
           bà Năm ở Làng Bưởi, Hà Nội, chủ hiệu buôn Cát          Chín chỉ còn ráng đạp xe về thăm viếng mộ cha
           Hanh Long ở Hải Phòng thì đủ biết cái dã tâm và        mẹ chốc lát rồi quay về tỉnh ngay trong ngày .
           man rợ của bọn chúng. Bà Cát Hanh Long đã được           Thằng Hai khoái được ngồi trên cái yên xe phía
           chúng nó tâng bốc, đội cho lên đến chín tầng mây;      sau cho thầy Chín đạp chở đi đây đó lắm. Chuyến
           bà được phong tặng là "Mẹ chiến sĩ", vì có công        đi về vườn thăm mộ xa xôi, được thầy Chín chở
           đóng góp tài sản cho chúng nó và nuôi ăn giúp đỡ       đi chơi lâu, nó chịu lắm. Qua đoạn đường tráng
           cho những người sau này thành những tên quan           nhựa êm ả, thầy Chín quanh xe vào chợ.
           trọng như Trường Chinh, Hoàng Quốc Việt, Lê              Thầy Chín dừng xe:
           Đức Thọ, Phạm Văn Đồng, Hoàng Hữu Nhân, Võ               - Xuống xe đi con.
           Nguyên Giáp, Nguyễn Chí Thanh, Hoàng Tùng,               Thằng Hai nhớ hết các thứ tự của chuyến đi và
           Vũ Quốc Uy, Hoàng Thế Thiện, Lê Thanh Nghị...          chờ cho đến chặng nghỉ ở chợ này từ nãy giờ. Nó
           Bà còn góp cả hai đứa con trai là Nguyễn Cát và        nhanh nhẹn tuột xuống, cho ba nó dẩn xe vào quán
           Nguyễn Hanh vào đội quân của chúng nó và chính         chú Tài. Thầy Chín ngồi nghỉ chân và thằng Hai
           bà là Hội Trưởng Hội Liên Hiệp phụ nữ Việt Nam         được ly nước mía mát lạnh, thơm lừng hương mía
           của tỉnh Thái Nguyên. Rốt cuộc, cũng chính bà          tươi, ngọt lịm cả người.
           Năm,  tức  bà  Cát  Hanh  Long,  lại  trở  thành  nạn     Lúc rời quán, nó nghe chú Tài nói nhỏ với thầy
           nhân đầu tiên bị xử tử làm gương theo chính sách       Chín:
           vô cùng man rợ “Trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc       - Thầy nhớ dòm chừng, hỏi thăm bà con dọc
           tận rễ” của chúng nó.                                  đường nghen thầy,... tui nghe nói hôm qua nay
             Chính sách man rợ!                                   trong trỏng động lắm đó thầy!
             Bọn man rợ giết người càng man rợ hơn!                 Từ  cái  chợ  nhỏ  này,  hai  cha  con  theo  con
             Qua hồi ký Đèn cù, Trần Đĩnh có ghi lại cuộc         đường mòn dẫn dài về thôn nhà. Hôm nào, không
           hành quyết bà Năm - Cát Hanh Long, cũng là bà          may gặp lúc trời đổ mưa ào xuống, đất trên đường
           "mẹ chiến sĩ" của chúng nó, qua lời kể của Tiêu        bị ướt nước nhảo ra thành bùn đặc quánh. Bùn
           Lang, phóng viên báo Cứu Quốc trong đội quân           theo bánh cuốn lên làm kẹt cứng bánh xe, chốc
           cải cách như sau: "Khi du kích đến đưa bà ta đi,       chốc phải cạy bùn; lại thêm khi dắt chiếc xe qua
           bà ta đã cảm thấy có gì nên cứ lạy van "các anh        mấy cây cầu bằng thân cây tròn, nó trơn trợt, gian
           làm gì thì bảo em trước để em còn tụng kinh." Du       nan  lắm.  Những  ngày  trời  nắng  như  hôm  nay,
           kích quát: "đưa đi chỗ giam khác thôi, im!." Bà ta     đường  khô  ráo,  đạp  xe  chạy  được.  Con  đường
           vừa quay người thì mấy loạt tiểu liên nổ ngay sát      mòn duy nhất, uốn khúc dọc sát theo bờ sông. Mặt




                                                                                                                   91
           Đặc San Bất Khuất 2017 – Khóa 8 B+C/72 TB/TX
   86   87   88   89   90   91   92   93   94   95   96