Page 15 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 15
trong trường hợp có lệnh tổng động viên mình nhưng cũng tự nhủ “có lẽ lành nhiều,
thì tôi và một số anh em Cán Sự chắc sẽ dữ ít”.
được chỉ định về phục vụ trong các đơn vị
truyền tin của quân đội. Tối hôm đó, Sĩ quan trực Đại đội, Trung úy
“Sinh Viên Sĩ Quan Nguyễn Thạch Cương lên V.T. Đông gọi tôi lên trình diện. Ông cũng là
trình diện Tiểu Đoàn!”. Sĩ Quan Cán Bộ Trung đội 1 của tôi. Ông
Đang chăm chú theo dõi buổi thuyết trình, nói: ”Tiểu Đoàn đã lựa anh làm Sinh Viên Sĩ
tôi giật mình khi nghe gọi tên. Như một Quan Thủ Khoa của Khóa. Trong vài ngày tới
phản xạ, tôi hô nhanh: “Có mặt!” nhưng đủ sẽ có những buổi tập dợt để chuẩn bị cho lễ
nhẹ để người gọi tên nghe được mà không mãn khóa. Anh phải đứng một mình và phải
quá lớn để làm phiền đến mọi người trong tập luyện riêng”.
phòng học. Tôi lẳng lặng đứng dậy, rời khỏi Tôi đáp: “Tuân lệnh! Tôi hứa sẽ cố gắng!”,
hàng, báo với Tuần Sự đại đội rồi theo anh rồi trở về phòng, đầu óc lơ mơ. Định Mệnh
sinh viên trực lên trình diện Tiểu Đoàn. đã cho tôi một vinh dự không ngờ và tôi đã
Anh cho biết là tôi phải trình diện Đại Úy chia xẻ tin tức này với vài bạn cùng trung
N.X. Đức, Tiểu Đoàn Phó (TĐP) của Tiểu đội ngay tối đó. Tôi nghe một bạn la lên:
đoàn 3 chúng tôi. Vừa rảo bước đến văn “Trời ơi! Đại đội 35 ‘lè phè’ nhất tiểu đoàn
phòng tiểu đoàn, vừa suy nghĩ mông lung; mà lại có Thủ Khoa!”
tôi cố moi óc xem mình có làm điều gì sai Có gì lạ đâu! Định Mệnh mà các bạn!
quấy không. Chẳng lẽ chỉ còn vài tuần nữa
là mãn khóa mà lại có chuyện rắc rối gì sao? Qua hôm sau, tôi phải trình diện Đại Úy T.H.
Nhưng nghĩ đến Đại Úy Đức, tôi cảm thấy Phú, Tiểu Đoàn Trưởng (TĐT). Thường
hơi yên tâm vì ông rất hiền lành, nói năng ngày, nếu phải trình diện ông thì ngán lắm
nhỏ nhẹ, và nụ cười tươi luôn nở trên môi. vì ông rất nghiêm khắc nhưng hôm đó tôi
thấy tự tin khi đã biết chuyện gì đang xảy
Tôi kiểm soát lại quân phục một lần cuối ra; vả lại, ông rất ôn tồn và thân mật dặn dò
trước khi vào trình diện. Vào đến nơi, tôi tôi những điều cần phải làm để chuẩn bị
thấy vị TĐP ngồi làm việc tại một bàn lớn cho ngày lễ. Thái độ của ông như một
trong căn phòng rộng và nắng chiều đang người anh cả lo lắng, giúp đỡ cho thằng em
chiếu nghiêng qua mấy khung cửa sổ khiến út sắp phải gánh một trách nhiệm nặng nề.
căn phòng sáng sủa mà không cần đèn. Tôi Đôi vai tôi cảm thấy nhẹ hẳn đi!
không còn nhớ được những trang trí trong Ông nói: “Trong lễ mãn khóa của các anh lần
phòng nhưng cảm tưởng đầu tiên của tôi là này, nhà trường có vinh dự mời được Tổng
căn phòng thật ấm cúng và không khí có vẻ Thống đến chủ tọa. Vì lẽ đó, nhà trường
thân mật. Sau khi tôi nghiêm chỉnh trình quyết định là Thủ Khoa không được xử dụng
diện TĐP theo đúng quân cách, ông mỉm mi crô và loa khuếch đại âm thanh. Anh phải
cười, nhìn tôi từ đầu xuống chân và yêu cầu cố hô khẩu lệnh và đọc lời thề thật to để mọi
tôi hô lớn một số khẩu lệnh rồi chính ông người trong Vũ Đình Trường (VĐT) đều
nghe được”.
hô cho tôi thao diễn nghỉ, nghiêm, chào tay, Rồi ông tiếp: “Bắt đầu ngày mai, cả khóa sẽ
bước tới, bước lui và quay tứ phía trong tập dợt mỗi buổi chiều tại VĐT trong khoảng
vòng khoảng 10 phút. Sau đó ông gật gù: 2 tuần. Riêng anh, sau phần dợt chung với cả
“Được rồi! Anh có thể trở về đại đội”. tiểu đoàn, sẽ phải ở lại để tôi tập cho anh các
Tôi chào ông và quay bước khỏi văn phòng. động tác chào kiếm trong buổi lễ cũng như
Trên con đường trở lại ĐGĐ, tôi vẫn không cách đi diễn hành với kiếm sao cho đẹp và an
thể đoán được chuyện gì sẽ xảy ra cho toàn”.
013