Page 16 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 16

Ông còn thòng thêm một câu nghe ớn lạnh:         Tôi đau đớn đến viếng em và chia buồn với
               “Anh em Võ Bị tui tôi mất hơn tháng trời để      gia đình em tại Làng Phế Binh Thủ Đức.
               tập với kiếm còn anh chỉ có gần 2 tuần thôi
               đấy nhé. Cố lên!”.                               Chiều hôm sau, chương trình tập dợt cho lễ
               Tôi đáp: “Thưa TĐT, tôi sẽ cố gắng!”             mãn khóa được bắt  đầu dưới sự quan sát
               “Cố gắng!” nhưng chưa được “tan hàng!” vì        của  Đại  Tá  N.X.  Mai,  Chỉ  Huy  Phó  (CHP)
               ngay sau đó TĐT lại đưa tôi lên trình diện       ngồi trên khán đài. Tướng ông đúng là một
               Trung Tá Đ.Đ. Chinh, Trưởng Khối Nghi Lễ         quan  võ:  to,  đen,  và  giọng  nói  sang  sảng.
               của  Trường  Bộ  Binh  (nếu  tôi  nhớ  không     Ông thường đeo đôi kính đen nên anh em
               lầm). Ông Trung Tá cho biết là nhà trường        không biết ông đang nhìn về chỗ nào. Năm
               sẽ cử một xe jeep về đón gia đình tôi đến        khối  diễn  hành  do  năm  đại  đội  xếp  hàng
               dự lễ mãn khóa. Ông yêu cầu tôi gửi thư về       song  song  và  gần  con  đường  trước  khán
               báo trước cho gia đình khỏi ngạc nhiên và        đài; mỗi  khối  có một  SVSQ dẫn  đầu.  Toán
               có thì giờ chuẩn bị sẵn sàng vì trong nghi       thủ Quốc Quân Kỳ (QQK) và toán Hiệu Kỳ
               thức  của  buổi  lễ  sẽ  có  phần  Tổng  Thống   của TBB lúc thì đi chung với các khối diễn
               trao quà lưu niệm cho gia đình Thủ  Khoa         hành, khi thì  tập riêng thao  tác chào QQK
               mà  mẹ  tôi  là  đại  diện.  Nhà  trường  sẽ  gửi   và trao QQK cho khóa đàn em.
               thư mời có định ngày giờ đưa đón. Vinh dự        Tôi được xếp đứng một mình đối diện khán
               quá!  Định  Mệnh  đang  mỉm  cười  với  gia      đài khi tập hô khẩu lệnh, nghiêm, thao diễn
               đinh tôi.                                        nghỉ,  hay  quỳ  gối  để  tuyên  thệ,  v.v...  Tuy
                                                                nhiên, ngày đầu chỉ là để sắp xếp chỗ cho
               Sau  bữa  cơm  chiều,  trở  về  phòng,  tôi  vội   đúng. Khóa 8B+C/72 đã tham dự diễn hành
               viết  vài  hàng  báo  cho  gia  đình  biết  về  lời   Ngày Quân Lực 19 tháng 6, sau 2 tháng tập
               mời của nhà trường. Tôi nhắc mẹ chuẩn bị         luyện tại xa lộ Đại Hàn, nên phần diễn hành
               cẩn thận cho thủ tục nhận quà tặng từ tay        đã quá nhuyễn. Phần mới thêm vào là sự có
               Tổng Thống.  Cuối  thư, tôi  không quên  xin     mặt của SVSQ Thủ Khoa. Làm sao tôi cũng
               mẹ rủ  Thái, người  yêu của  tôi  ngày đó  và    nhuyễn được như các bạn đây? Áp lực bắt
               cũng  là  bà  xã  của  tôi  cho  đến  ngày  nay,   đầu đè nặng lên đôi vai gầy nhưng cứng rắn
               cùng đi dự lễ. Thư vừa viết xong, chưa kịp       sau gần  một  năm khổ  luyện  qua hai  quân
               dán tem để gửi Quân Bưu thì Vũ Ngọc Hiến         trường.
               (cùng tiểu đội) đi lại chỗ tôi và hỏi:
               “Em  được  đi  phép  đặc  biệt  bây  giờ,  anh  có   Hiến trở về;  ghé qua giường tôi, Hiến thì
               cần nhắn gì về nhà không?”                       thào: “Tối qua em về nhà anh trước để đưa
               Mừng  quá,  tôi  bèn  trao  lá  thư  cho  Hiến.   thư cho mẹ anh. Đọc xong thư, bác than trời
               Như vậy là khỏi sợ thư bị thất lạc hay chậm      vì bối rối quá, không biết phải làm sao. Lúc
               trễ.  Tôi  cảm  ơn  Hiến  rồi  yên  tâm  cùng    đó  bác  đang  có  một  bà  bạn  đến  thăm,  mà
               Nguyễn Đình Chiến xuống Khu Gia Binh giải        hình  như  bà  này  có  liên  hệ  với  Tướng
               khát và nghe nhạc.  Xin mở ngoặc một chút        Thuần!”
               ở đây: Vũ Ngọc Hiến, Nguyễn Việt, và Lưu         Tôi buột miệng: “Thôi chết tao rồi!”
               Thanh  Vũ  là  ba  người  bạn  nhỏ  tuổi  trong   Tôi biết ngay người đó là bác Thọ, bạn thân
               cùng đại đội mà tôi rất thương mến. Họ coi       của  mẹ  tôi  từ  thuở  nhỏ  ở  Bắc  Ninh.  Sau
               tôi  như  một  người  anh.  Đến  nay  tôi  vẫn   ngày di cư vào Nam, hai bà vẫn giữ liên lạc
               không biết tin tức của Hiến và Việt. Tôi đã      tuy rất ít khi gặp mặt. Mẹ tôi chơi thân với
               gặp Vũ nhiều lần sau khi Vũ ra khỏi tù cộng      bác song cũng quen với các chị em của bác
               sản.    Được  ít  lâu  thì  Vũ  bệnh  và  qua  đời.    mà Phu nhân của Tướng Thuần chính là em


                  014
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21