Page 18 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 18
Chưa hết đâu các bạn ạ! Sau bữa tối, trong lên trình diện CHT để cám ơn ông. Tướng
khi các bạn đang giải trí thì Trung Úy Đông Thuần nhìn tôi mỉm cười và hỏi vài câu xã
kêu tôi ra hành lang phía trước đại đội. Lại giao; tôi lễ độ đáp lại và mỉm cười cùng
đếm, lại đi dưới ánh sáng của ngọn đèn mờ. ông. Cũng như tôi, có lẽ ông Tướng đang
Tối nào ông ấy bận thì đã có bạn Tuần Sự nghĩ đến một liên hệ bất ngờ mới được
đếm thay. Mỗi buổi sáng, ông cùng tôi ra phát hiện trong mấy ngày gần đây mà ông
đường nhựa phía trước đại đội để tiếp tục TĐT chưa được biết.
... đếm ... và đi dưới ánh nắng chói chang.
Gọi là đi, nhưng tay lại mỏi nhiều hơn chân! Ngày quan trọng đã đến! Ngày Lễ Mãn
Thoáng nghe một bạn nói giỡn:“Tội nghiệp Khóa của các SVSQ Khóa 8B+C/72...
thằng Cương đang học thi khóa 3!”
Thật ra thì vinh dự nào cũng có cái giá của Từ sáng sớm mọi người đã chộn rộn lo làm
nó phải không các bạn? vệ sinh, ăn điểm tâm, và chuẩn bị lễ phục.
Tuy mọi người phải bận bịu lo cho thân
Tôi nhớ vào một buổi sáng lúc đang tập mình nhưng các bạn trong đại đội cũng
trên đường nhựa, ông Thiếu Tá Trưởng không quên anh chàng Thủ Khoa; anh ta
Phòng Chiến Thuật ngừng xe Honda chỗ đang loay hoay sửa soạn trong một tâm
đầu đường nhìn tôi tập. Trung Úy Đông dẫn trạng bối rối khó tả vì biết rằng cả ngàn cặp
tôi đến chào và giới thiệu. Ông Thiếu Tá gật mắt sẽ chĩa vào mình trong buổi lễ; trong
đầu nhìn tôi: “Thủ Khoa đây hả? Điểm chiến đó chắc chắn có cả ánh mắt người yêu của
thuật của anh cao lắm!”. Tôi thấy hãnh diện mình!
vì ngoài Định Mệnh chắc mình cũng đã góp
phần làm nên thành quả này. Các bạn tôi đã xúm vào giúp đỡ tận tình:
người thì cho ly cà phê để giúp tôi tỉnh táo;
Vài ngày sau khi báo tin về nhà, tôi nhận kẻ thì cho miếng bánh mì để tôi đỡ đói
được thư của người yêu. Nàng cũng hãnh bụng; có bạn đã tỉ mỉ vuốt từng nếp nhăn
diện và khen ngợi khiến tôi càng lên tinh của bộ đại lễ trên thân thể “sếu vườn” của
thần. Nàng kể về hoạt cảnh chuẩn bị trong tôi. Các bạn kiểm soát từ đầu đến chân, làm
gia đình tôi và sự náo nức của mọi người tôi có cảm tưởng như mình đang trở lại
chờ đến ngày lễ mãn khóa. Trong các hoạt buổi đầu tiên cắp sách đến trường. Không
cảnh này, nàng luôn luôn tham dự vì nàng thiếu một chi tiết nào trên bộ đại lễ, kể cả
chính là cô bạn hàng xóm sát vách của tôi. đôi găng tay trắng muốt được kẹp vào thắt
Các bạn thấy không? Định Mệnh đó! Mặc dù lưng phía trước bên phải và chiếc đai đeo
tôi chưa hề ca “Ước gì nhà mình chung kiếm được móc sẵn vào thắt lưng phía hông
vách” mà ông Trời đã sắp đặt cho tôi rồi. trái. Tôi hiểu các bạn muốn thấy một hình
ảnh vẹn toàn nơi tôi, người sẽ đại diện cho
Đến ngày tổng dợt, mọi việc tiến hành trơn các bạn trong buổi lễ.
tru. Huynh trưởng Phú bảo là tôi khá lắm, Tôi cảm ơn các bạn lắm! Bên tai tôi còn rõ
tiến bộ rất nhanh, và ông cảm thấy yên tâm. tiếng nhắn nhủ của một bạn:
Tôi vui mừng nhận lời khen làm tăng lòng “Cương ơi! Mày ráng đừng làm rớt kiếm và
tự tin là mình sẽ đóng trọn vai trò Thủ nón nha. Mày mà không giữ được là chết tụi
Khoa trong ngày lễ mãn khóa. tao!”. Rồi vài tiếng phụ họa: “Đúng vậy! Mày
ráng nha!”. Tuy không tin dị đoan nhưng
Hôm ấy, cả khóa được tan hàng sớm. Riêng tôi đã nghe nói nhiều về những điềm gở
tôi lại phải theo TĐT làm đại diện cho khóa này. Lòng thầm hứa sẽ không làm các bạn
016