Page 39 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 39

Chút  Hồi  Tưởng


                                 Xuân Nơi Tạp Xứ

                  Ngắt một nụ mai trong trí nhớ
                 Vẫn ở đây hối hả quê người
                 Quẩn quanh những tạp âm ồn vọng
                 Khoảnh lặng nào nghe tiếng xuân rơi           ..."bỗng sao quạnh vắng cảnh nhà

                                                               quanh vuông chiếu cũ trải ra thiếu người."
                 Thầm đếm vội mỗi dòng xe qua
                  Có ai không xuôi hướng quê nhà
                 Cho tôi gửi theo bao hồi tưởng                          mai tôi xa xóm nhỏ
                  Gần lại đôi chút những mùa xa                          mà bỗng nghe buồn rưng

                                                                         buổi đi chân chưa bước
                 Khi này cứ như nơi quê cũ                               sao đã thấy ngập ngừng
                 Rộn rã lâu rồi mọi sắc xuân                                  mai tôi xa xóm nhỏ
                  Mà đâu quạnh quẽ im lìm thế                                 chào căn nhà thân quen
                 Ngẩn ngơ hiu hắt đã bao lần                                  bao tuổi tôi nơi đó
                                                                              buồn vui và êm đềm
                 Thôi đành ôm giữ đêm xuân trước                         mai tôi xa xóm nhỏ
                  Rồi cũng qua đi buổi tha hương                         nhìn bầy cháu trẻ thơ
                 Quay về vun lại gốc mai cũ                              lòng già thêm trĩu nặng
                  Đợi sớm mùa chào gió ngàn phương                       giọt nước mắt thẫn thờ


                                             Ngọc Tự                          mai tôi xa xóm nhỏ
                                                                              chia tay bạn hữu ơi
                                                                              bồi hồi xao xuyến quá
                        Thoáng Trong Chiều                                    những tâm giao một thời
                                Lưu Lạc                                  mai tôi xa xóm nhỏ

                                                                         bỏ quên chuyện sông hồ
                                                                         thây kệ quanh biển lớn
                       Quẩn quanh cơm áo quê người                       khua triền sóng nhấp nhô
                  Vai nghiêng bóng lệch rối bời hoàng hôn                     mai tôi xa xóm nhỏ
                         Thấp thỏm đi qua nỗi buồn
                   Bước chân xiêu vẹo nghe hồn lặng thinh                     xin nhận chút bình yên
                                                                              lời ân cần đưa tiễn
                       Chợt ra bỗng thấy thương mình
                     Bao mùa lưu lạc ngỡ hình như thôi                        đi qua những muộn phiền
                         Cầm bằng cũng đã pha phôi                       mai tôi xa xóm nhỏ
                     Quê nhà xa lắc cuối trời mây sương                  nào phải đâu biệt tung
                       Thẫn thờ ngồi xuống bên đường                     khi vẫy tay giã biệt
                   Vu vơ vẫy gọi đoạn trường bâng khuâng                 là nhắc buổi ngộ trùng

                                                                   Ngọc Tự  (những ngày của cuộc đi)
                                           Ngọc Tự






                                                                                                       037
   34   35   36   37   38   39   40   41   42   43   44