Page 433 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 433
Tôi viết lên đây với tất cả chân thành / người "tù trưởng phòng" đến bên Tư thương
Của lòng tôi trao anh /Ngày nào đã quen nhau, cảm: “ Sao vậy anh Tư? Tất cả anh em cầu
vì chung hướng đời, / Mình trót trao nhau nguyện Bồ Tát Quan Âm phù hộ cho anh!”
nụ cười / Và tình yêu đó, tôi đem ép trong tim / Tư mất thần bước ra. Cánh cửa
Dù bụi thời gian có làm mờ đi kỷ niệm / Của hai phòng giam đóng sầm lại.
chúng mình / Tôi cũng không bao giờ / Không Cảnh tượng trước mắt làm mắt Tư
bao giờ quên anh. hoa lên. Một người mặc bộ đồ tù còn mới bị
Tư mơ hồ tiếng nói của Lan đang thỏ xích hai chân, còng hai tay đang té qụy,
thẻ bên tai mình. Lá thư được dấu kín trong được một người tù khác to lớn vạm vỡ đứng
lon guigoz đứng muối đậu phọng do Mạnh kềm chặt bên cạnh; xung quanh là một lũ
Hô mang vô. Vì cùng là bạn cùng ngành công an, súng Ak tua tủa. Tư thoáng nhận ra
Công An với nhau, nên Mạnh Hô trở vào anh Bảo Châu, một võ sĩ, cũng có thể nói
trại, không bị khám xét, lục soát! Mạnh Hô một võ sư Thái Cực Ðạo, bị tù đã hơn 3 năm
lợi dụng lúc phát cơm đã khéo léo lén trao rồi về tội vượt biên. Và... người tù mặc áo
thư cho Tư trưa nay. mới kia là anh Trịnh Thiếu Hoa.
Sáng vẫn réo rắt bản Bao Ðêm Tư chưa dứt hết ý nghĩ, đã bị một tên
Không Ngủ của nhạc sĩ Vinh Sử: công an đến bên quát tháo:
Bao đêm không ngủ gối chiếc đã hoen - Hai đứa bây, thằng Bảo Châu và
lệ sầu / Bao đêm không ngủ tiếng khóc xót mày, Nê Văn Tư, có nhiệm vụ giữ chặt tên
thuơng tìm nhau / Anh ơi đi đâu phương trời phản quốc kia. Còn việc gì nữa sẽ có "nệnh"
nào có thấu / Những nỗi đắng cay buồn đau cho sau. Nghe chữa?
tình ban đầu / Bên sông mưa đổ chiếc bóng Ðã nghe tiếng và biết Tư bị bắt từ
nhớ thuơng nhiều rồi! mấy tháng nay, nhưng vì bị nhốt riêng biệt ở
Tim em đau khổ biết nói với riêng mình thôi / hai dãy nhà khác nhau, nên Bảo Châu chưa
Canh khuya đơn côi quanh mình là bóng tối / có dịp nói chuyện với Tư, một võ sinh
Nước mắt đã bao lần rơi dòng đời vẫn trôi / Taikwondo có đẳng cấp cao hơn mình, cùng
Anh ơi! Bao giờ anh về / Bao giờ anh về nghe tu huấn tại Ðại Hàn, từ những năm trước
tiếng nói d u êm. 1975.
Anh ơi! Chim kia tìm tổ ấm / Nước vẫn trôi Tư chợt hiểu ra, lý do mà bọn Trại
về nguồn sao nỡ để em buồn / Cho em hơi giam kêu Bảo Châu và Tư "hộ tống" tử tội
thở ấm cúng những khi lạnh lùng / Cho môi em
nở thắm thiết giữa đêm trời đông / Đôi ta trao đến "pháp trường". Trên chiếc xe jeep của
nhau huơng đời và ý sống/Nối tiếc với bao ngày chế độ cũ, nhìn Trịnh Thiếu Hoa bị bịt mắt
xanh đừng phụ nhé anh...! vẫn tỉnh veo, như không có chuyện gì đang
xảy ra quanh mình, Tư nghe ớn lạnh chạy
Tiếng bước chân dồn dập hướng về dài suốt xương sống:
phòng giam. Tiếng mở khóa! Cánh cửa hé - Không biết, chỉ mỗi mình Trịnh
mở. Ánh sáng vàng vọt các ngọn đèn đêm Thiếu Hoa bị... bắn hay luôn cả mình nữa!?
làm mờ bóng người lố nhố ngoài sân:
- Nê Văn Tư đâu? Ra đây ngay! Ðoàn xe gồm 4 chiếc quẹo vào cổng
Tư chết điếng! Chắc chắn, chúng gọi Trung Tâm Huấn Luyện Cán Bộ Bình Ðịnh
mình nửa đêm, chỉ là để... đem bắn! Thế là Xây Dựng Nông Thôn ngày trước. Chạy
xong! Toàn thân bủn rủn, nhũn mềm ra như quanh co một hồi, ra gần đến bờ biển, đoàn
bún thiu! Thằng Òn, thằng Bé và dường như xe dừng lại trong rừng thông. Ánh trăng tù
tất cả tù nhân trong phòng đều ngồi chỏm mù sắp lặn bên kia dãy núi Lớn, những bóng
dậy, hướng mắt về Tư, dọ xét! Anh Hai, người nhảy vội xuống xe, dang thành hàng
431

