Page 438 - ĐẶC SAN HỘI NGỘ BK 2022
P. 438

làm gan, đu đeo lên cửa sổ, dòm ra ngoài, nó       người mặc áo khoác trắng đang loay hoay,
               kêu thất thanh: “ Chết rồi chú Tư ơi! Hình         kẻ  chích  thuốc,  người  đặt  ống  nghe  tim
               như, hình như cô, cô...”                           mạch! Tư hỏi dồn dập, hốt hoảng:
                       Nó nói không tròn câu! Mặt tái xanh               - Thưa,  thưa  bác  sĩ,  Lan  có  sao
               như tàu lá! Tư lật đật hỏi:                        không? Có sao không hở bác sĩ!?
                       - Mày thấy gì? Cô, cô ấy làm sao?                 Tư chạy vội lại bên giường, nắm chặt
                       - Dạ!  Hình  như  cô  ấy  bị...  khiêng    bàn tay lạnh ngắt bất động của Lan:
               trên băng ca!                                             - Em  nhứt  định  phải  sống!  Em,  em
                       - Thôi chết rồi! Chắc là nàng đã bị...     nhứt định phải sống...
                       Tư không đủ can đảm nghĩ tiếp nữa!                Một người kéo tay Tư ra khỏi phòng
               Tiếng mở khóa! Cánh cửa phòng giam mở              Cứu  Cấp,  đi  về  Văn  Phòng.  Cô  kéo  khẩu
               tung ra. Vẫn giọng ngọng nghịu quen thuộc:         trang xuống khỏi miệng:
                       - Nê Văn Tư đâu? Ra đây!                          -  Anh  là  Lê  Văn  Tư,  chồng  của  cô
                       Chiếc còng lạnh lẽo móc nhanh vào          Lan phải không?
               hai tay Tư. Cả phòng xanh mặt!                            Tư ngần ngừ, chưa kịp trả lời, cô y tá
                       - Lần này, chắc chắn là Tư sẽ bị tiêu      tiếp: “ Chiều nay, cô Lan lén vào gần hàng
               rồi!                                               rào  nhà  lao  thăm  anh.  Nhưng  bị  lính  vọng
                       Thằng Òn, thằng Bé, anh Sáng và tất        gác phát giác, bắn trúng cô ta. Viên đạn còn
               cả mọi người đều tin như vậy! Cái tội "quan        trong đầu. Máu ra nhiều quá! Ngày mai mới
               hệ với người ngoài" tại ngay vòng rào kẽm          chụp X quang, để xác định vị trí viên đạn,
               gai  nhà  lao,  khó  thoát  biệt  giam,  hay  tử   rồi  hội  đồng  Y  khoa  sẽ  có  quyết  định  giải
               hình!   Tư  bị  đẩy  lên  xe.  “ Dường  như  là    phẫu. Ngay bây giờ, cô cần tiếp máu. Nhưng
               chiếc  xe  đã  chở  Trịnh  Thiếu  Hoa  ra  rừng    nhà  thương  không  có  máu  loại  của  cô!
               Chí Linh? Tư tự hỏi”.  Nhưng    chiếc    xe        Trong hồ sơ Trại Giam do sở Công An cung
               không chạy hướng về Ngã Tư Giếng Nước,             cấp, cho biết anh là chồng của cổ. Anh cũng
               mà chạy hướng ra Bãi  Trước, và chạy vào           cùng có loại máu để tiếp cho cổ”.
               Bệnh Viện Lê Lợi, Vũng Tàu. Tim Tư đánh                   Ngưng một chút, cô y tá nhìn thẳng
               thót:“ Thôi rồi! Chắc là Lan đã bị trúng đạn!      vào mắt Tư:
               Lan  đã  bị  nguy  hiểm!  Nguyện  cầu  Bồ  Tát            - Có  điều  bí  mật  này,  chắc  là  anh
               Quan Âm phù hộ cho Lan thoát qua tai nàn”.         chưa biết! Anh có muốn nghe không?
                       Xe không ngừng trước  cửa nhà xác                 Tư gật  đầu, không  nói,  vì  không rõ
               mà đậu bên cạnh Phòng Cấp Cứu! Một tên             tầm mức của cái gọi là "điều bí mật" đó ra
               Công An nhảy vội xuống xe, vừa mở còng             sao!  Có  ảnh  hưởng  gì  đến  bệnh  tình  của
               cho Tư vừa ra lệnh:                                Lan. Cô y tá chậm rãi:
                       - Nào!  Vào  thăm  cho  đàng  hoàng               - Anh  ngồi  xuống  ghế  đi!  Anh  có
               nhá! Chúng tôi chờ ở đây!                          biết,  tại  sao  chiều  nay,  cô  Lan  cả  gan  đến
                       Tư  gặp  ngay  người  nữ  y  tá  đang      hàng rào kẽm  gai  nhà tù  thăm anh không?
               đứng trực trước cửa. Cô hối:                       Là bởi cô Lan nóng ruột muốn báo cho Anh
                       - Anh, anh vào thăm cô ấy đi!              một tin... mừng...
                       Tư chưa hết ngạc nhiên, đã thấy trên              Tư  bồn  chồn,  hỏi  không  kịp  suy
               chiếc  giường  đầu  cao,  máu  đầu  của  Lan       nghĩ: “ Tin mừng gì?”.
               thấm  đỏ  mấy  lần  băng  trắng.  Mắt  nhắm               - Ngày mai anh được thả!
               nghiền. Một  bình  nước  biển treo lủng lẳng              - Sao Lan biết? Sao...? Tư hỏi dồn.
               bên cạnh. Chiếc máy tâm động đồ đang vạch                 - Vì  cổ,  vì  cổ...  "chạy  thuốc"  cho
               những  đường  lên  xuống  yếu  ớt!  Hai  ba        anh!



                   436
   433   434   435   436   437   438   439   440   441   442   443